PDA

Xem phiên bản đầy đủ : ::: Saigon - Bokor: Chuyến đi gọi mưa về



VietHorse
7th-April-2014, 14:54
Đã mấy tháng qua, người người kêu nóng, nhà nhà kêu nóng, nơi này qua nơi khác người ta dùng mọi cách để chống nóng mà vẫn không ăn thua. Ruộng đồng hạn hán, nứt nẻ, dân gian cơ đồ lại lâm vào cảnh túng quẫn, bần hàn...
Cũng vì nóng quá mà trên các mạng xã hội người ta thi nhau tung lên từ các loại ảnh gọi là ảnh "nóng", cho tới các thể loại ảnh "mát mẻ" để "chống nóng". Đó đây còn xảy ra cảnh cướp áo, lột quần để xem hình ảnh mát mẻ khiến dân tình căm phẫn... Trời vốn đã nóng, nay lại nóng thêm gấp bội phần...
Lại nghe nói trên đèo Bokor của vương quốc Phù Nam xa xôi bốn mùa mây phủ, khí hậu mát mẻ, ôn hòa. Khá đông cao thủ võ lâm chọn nơi này làm nơi lánh xa trần tục, ngày đêm luyện chưởng đợi ngày xuống núi. Đã có nhiều tráng sỹ bỏ dở trên đường đến với nơi linh thiêng này. Để tới được nơi đây, người ta phải đi qua hàng trăm dặm đường với vô vàn cạm bẫy, cướp bóc, thú dữ, sông sâu... Tục truyền nếu vương quốc nào tới đây mang được mưa về thì nơi đó sẽ quốc thái dân an, người người khỏe mạnh, cuộc sống đề huề...
Thương nông dân vì hạn hán, thương cho bá tánh cứ ngày đêm lại phải quên mình để "nuy" bảo vệ môi trường, nhóm choáng sỹ ACE MTSG tương kế tựu kế, chọn ngày lành tháng tốt xuất quân trực chỉ hướng mặt trời lặn để mang mưa về...
:D

thaihoa777
7th-April-2014, 16:19
Có hình rồi hẳn nói nữa nha bạn Ngựa >:)

VietHorse
8th-April-2014, 10:53
Vì tình thế vô cùng cấp bách, quần hùng không có nhiều thời gian để bàn bạc, không có nhiều cơ hội để bày mưu tính kế cho hành trình kinh lý này.
Khi biết về chuyến đi, không ít người nhìn với ánh mắt hồ nghi, thậm chí, nhiều bậc cao niên còn lập đàn, xin quẻ, báo lại rằng chuyến này lành ít dữ nhiều, nếu đi mà về được thì sẽ hiển vinh, còn nếu không thì thân bại danh liệt, bỏ ngựa nơi xứ người...
Nhưng một khi lòng người đã quyết, giang hồ nào sá gì gian khó, các tráng sỹ đều quyết tâm đi chuyến này mang bằng được mưa về cứu hạn cho bá tánh.
Thêm nữa, do nhân duyên trong chuyến kinh lý năm nào, các tráng sỹ cũng có được sự giúp đỡ của giang hồ nơi vương quốc Phù Nam, lần này giang hồ nơi đó cũng được thông báo, cũng đã chuẩn bị đầy đủ để đón tiếp các tráng sỹ Sài Thành.
Một đêm trước khi lên đường, mọi người đã mật báo cho nhau những thứ cần thiết phải chuẩn bị từ lương khô, nước uống, tới áo giáp, vũ khí. Cả đoàn đều cố gắng chuẩn bị thật tốt cho những chiến mã của mình. Cảm giác hưng phấn trước chuyến đi dâng lên dữ dội, chẳng ai ngủ được, ai cũng nóng lòng mong trời mau sáng để được lên đường.
Cả đoàn lúc bấy giờ mỗi người ở một nơi nhưng việc liên lạc với nhau khá thuận lợi, vì đã có một công cụ tự là Phây do người Mẽo phát minh ra.
Đúng đầu canh 5, trời vẫn còn đen như mực, các tráng sỹ đã nai nịt gọn gàng, bầy ngựa được ăn cỏ no nê, âm thầm rẽ màn sương sớm vượt qua những ổ phục kích của đủ loại âm binh cũng như những đảng cướp dọc đường để tiến tới cửa ải khó khăn đầu tiên - ải Mộc Tồn.
Từ Sài Thành, các tráng sỹ vượt qua tất cả những vị trí phục kích hiểm yếu một cách ngoạn mục, cho tới khi cách ải Mộc Tồn chừng mười dặm.
Lúc này trên ải Mộc Tồn cũng đã nhận được thông báo rằng sắp có đoàn người ngựa chuẩn bị đi qua, thiên la địa võng đã giăng lên rầm rập, không khí vô cùng khẩn trương. Còn giang hồ đất Phù Nam cũng đã chuẩn bị xong, sẵn sàng phi tới ứng cứu các tráng sỹ Sài Thành khi nhận được mật hiệu.
Lại nói về các tráng sỹ Sài Thành, khi còn cách Mộc Tồn chừng mười dặm, người ngựa đang bon bon trên những cung đường đầy sương sớm, đột nhiên chiến mã VFR bị mất thắng trước. Đúng là giang hồ hiểm ác khôn lường. Khi bằng đủ mọi cách mà chặn lại không được, các thế lực thù địch bèn dùng tới chiêu thức hèn hạ là tháo thắng trước, với ý đồ để các tráng sỹ mất đà, lao vào vách núi hoặc lao xuống vực. VFR chưa gặp chiêu thức này bao giờ nên khá lúng túng trong vài giây đầu tiên. Chiến mã lao đi như tên bắn, càng bóp thắng mà cứ như càng lao đi nhanh hơn vậy. Thắng trước bị tuột, thắng sau cũng không khác gì sau đó. Trong chớp mắt, đủ mọi phương kế được đưa ra và thực hiện, nào là giảm ga, nào là về số, nào là thò cả hai chân xuống để cản, đồng thời thắng tay thắng chân bóp và đạp lia lịa nhằm cứu vãn tình hình, mong sao cái bơm dầu ở chân sau nó hoạt động lại. Cũng may sao, lúc phát hiện ra chiêu thức hèn hạ này thì xung quanh đường khá trống trải, không có vách núi cũng không có vực sâu, do đó tráng sỹ VFR's có thể vận dụng đủ mọi tuyệt chiêu đã từng học được trong thời gian bôn tẩu giang hồ để kìm lại con ngựa bất kham đang lồng lên giận dữ. Các tráng sỹ đi bên cạnh thấy vậy vô cùng lo lắng, không thể làm được gì hơn là mở đường cho VFR tiếp tục thẳng tiến tới khi dừng lại được. Cuối cùng thì chiến mã dừng lại trước ngay một tửu quán, may thay, ngay bên cạnh có một lò rèn. Sau khi xuống ngựa, mọi người phát hiện ra nguyên củ thắng ở chân trước bên trái của VFR đã rơi ra tự lúc nào. Thì ra bọn chúng đã bám lên chân chiến mã từ trước, hèn hạ tháo từng con ốc, vứt xuống đường....
Sau khi xem xét tình hình tại lò rèn, mọi người đồng ý để gã chủ lò rèn đi mua ốc về thay. Sau chừng hơn 10 phút, người ngựa sẵn sàng lên đường. Lúc bấy giờ không ai để ý tới thắng ở chân sau. Có khá nhiều chi tiết liên quan tới cái thắng này, sẽ bàn tới ở những hồi sau.
Lúc mặt trời lên cũng là lúc cả đoàn chạm tới ải Mộc Tồn.
Ải Mộc Tồn quả không hổ danh là cửa ải khó khăn nhất đối với các tráng sỹ Sài Thành từ trước đến giờ. Sử sách cũng có ghi lại rằng từ Phương Nam đã có nhiều lần các Tráng Sỹ đi qua cửa ải này, nhưng hầu hết đều phải đi cùng đoàn tùy tùng của quốc vương, theo dạng đi sứ, hoặc thậm chí phải mang theo cơ man nào là lễ vật, sơn hào hải vị các loại để cống nạp rồi mới được đi qua.
Lần này, có vẻ cũng không là ngoại lệ. Cơ man nào là cạm bẫy xung quanh ải đều đã được giăng hết cả lên để đón lõng. Qua màn sương mờ mờ ảo ảo lúc mặt trời lên, các tráng sỹ cũng kịp nhận ra người của mình được cài cắm trong ải đã ra tín hiệu.
Cả đoàn xuống ngựa, miệng ngậm thẻ, lầm lũi tiến vào. Lần lượt từng cạm bẫy đều được vô hiệu, phải cố gắng lắm các tráng sỹ mới vượt qua được một cạm bẫy mà tưởng chừng như vô hại - đó là cửa xét thẻ bài. Qua truyền âm nhập mật, mọi người thông báo cho nhau nhất cử nhất động của âm binh cũng như sự biến chuyển của cạm bẫy. 5 phút, 7 phút, rồi 10 phút trôi qua mà thẻ bài cũng chưa được trả lại, trong khi xung quanh liên tục có những mời mọc, cám dỗ, thậm chí cả thôi miên để mọi người đi theo và làm theo chúng. Rồi thì thẻ bài cũng được đóng dấu sau chừng hơn 15 phút đấu trí vô cùng cam go.
Tới khi chuẩn bị đưa các chiến mã vượt ải Mộc Tồn, lại thêm một thử thách mới mà cả đoàn không hề ngờ tới. Đó là việc gác cửa nhất quyết đóng cửa, không cho đoàn ngựa đi qua...
Nhưng sự cố này lại được giải quyết chóng vánh, cơ hồ còn nhanh hơn cả cạm bẫy thẻ bài. Mọi người thở phào nhẹ nhõm khi qua được phần khó nhất của ải Mộc Tồn.
Qua cửa phía bên kia của vương quốc Phù Nam, tự là Bà Vãi, thiên la địa võng cũng thấy giăng lên trập trùng. Nhưng rồi khi các tráng sỹ đã quy phục được lãnh chúa bên đó thì các loại thiên la địa võng cũng dẹp ra cho người ngựa tiến vào.
Cả đoàn hân hoan mở tiệc ăn mừng ngay phía bên kia cửa ải. Nhưng vì lo chuyện lớn, nên bữa tiệc chỉ vỏn vẹn trong vài phút, rồi ai ai cũng nai nịt gọn gàng, lên đường rất khẩn trương, đỉnh Bokor trực chỉ.

Các tráng sỹ và chiến mã phía bên kia của ải Mộc Tồn:

http://i307.photobucket.com/albums/nn317/viethorse/2014/Motor/SG-Bokor/DSC03462_zpsda0c2d60.jpg

CB1
8th-April-2014, 13:19
VFR hôm trước thay vó trước mà quên đóng đinh vào móng à????

Kinh thía....

thaihoa777
8th-April-2014, 13:25
Chữ thì phun như bị Tào Tháo dí, còn hình thì như bị kiết

dstung
8th-April-2014, 14:25
đúng Kim Dun luôn, thặt là lâm ly bi tráng

và cũng đúng chất Kim Dun là nâu nắm mới có chút minh họa, há há

VietHorse
9th-April-2014, 08:39
Rời ải Mộc Tồn, mặt trời đã lên cao. Nắng gió đất Phù Nam quả thật danh bất hư truyền. Làng mạc dọc hai bên đường đi mang vẻ đìu hiu, lam lũ. Rất hiếm gặp những tán cây ven đường. Sông suối cạn khô, cây cỏ thì héo úa, đời sống dân chúng có vẻ cũng không hơn gì bên Đại Việt ngày trước.

Các đại hiệp đất Phù Nam, sau khi nhận được tín hiệu mật báo rằng các tráng sỹ Sài Thành đã an toàn vượt qua ải Mộc Tồn thì tức tốc rời Nam Giang lên đường ngay, quyết đón cho bằng được bằng hữu phương xa.

Lại nói tới chuyến đi của đoàn tráng sỹ Sài Thành, càng đi sâu vào trong đất Phù Nam, nắng như càng thêm nắng gắt, gió như càng mạnh hơn. Mọi người không ai bảo ai cắm đầu cắm cổ phi về phía trước, cùng một tâm niệm là tới đỉnh Bokor lấy mưa và xuống núi trước khi mặt trời lặn.
Lúc bấy giờ con ngựa Cà-phê do Tùn thiếu hiệp dẫn đoàn, tiếp tới là Tòng đại hiệp đến từ vùng ngập nước, lau sậy với chiến mã Xê-bề lần đầu tiên hành tẩu giang hồ, rồi tới Tẹo và Mùi đại hiệp đến từ vùng núi Bửu Long.

Khi cách ải Mộc Tồn chừng năm mươi dặm, Ngọ đại hiệp lại giật mình cấp báo với Tòng đại hiệp rằng thắng ở chân sau lại có vấn đề.
Thế là cả đoàn lại dừng lại bên đường. Thắng chân sau ở trong tình trạng nóng dữ dội, khói bốc lên nghi ngút. Mọi người không ai nói ra nhưng đều nghĩ "quả này tiêu rồi"!!
Sau khi dừng lại vệ đường, Ngọ đại hiệp nháo nhào tìm tới khe suối ven đường lấy nước về hạ nhiệt cùm thắng - khói trắng bốc lên che phủ cả một vùng trời. Việc này về sau mọi người mới biết rằng nó vô tình như là một tin báo cho các bè đảng cướp bóc, các băng nhóm hắc phái biết rằng nhóm tráng sỹ đang trên đường hành tẩu về Nam Giang.

Trong lúc vận dụng nội công, kiểm tra từ trên xuống dưới, từ trước ra sau, mọi người có loan tin về lại Sài Thành, để hỏi một lão quái kiệt mà nghe đâu năm xưa lão cũng gặp phải vấn nạn như thế này. Đú Quái kiệt này ban đầu cũng được mời tham gia chuyến đi, nhưng vì đúng lúc lão đang toan rửa tay gác kiếm, quay về đoàn tụ gia đình để gây dựng cơ đồ nên các tráng sỹ cũng không nỡ ép. Không đi chuyến này, lão cũng ấm ức hậm hực lắm. Nghe đâu đêm trước lão đã bỏ ra tửu quán đầu làng một mình ngồi suốt từ tối đến sáng uống hết bình rượu này tới bình rượu khác để giải sầu, ai khuyên can thế nào cũng không chịu nghe.
Đú quái kiệt nghe xong, sau một hồi trầm ngâm suy nghĩ thì ra chiều quả quyết rằng vấn đề rất chi là đơn giản, chỉ cần nước, và chỉnh lại cái chân thắng một chút để nó khỏi bó thắng.
Mọi người nghe xong cũng bán tín bán nghi, nhưng thôi, dọc đường thiên lý, biết có nơi nào người ta chữa được đâu, đành nghe theo lão Đú mà tưới nước vào rầm rập.
Được một lúc, thấy chân sau có thể cử động được, cả đoàn lại lên đường. Trong lòng Ngọ đại hiệp nóng như lửa đốt. Không yên tâm về chiến mã một chút nào. Vì đã từ lâu lắm rồi, trên đường hành tẩu giang hồ, ngựa của Ngọ đại hiệp thường có tiếng là những con ngựa tốt, chọn lọc và chuẩn bị rất cẩn thận.

Tuy không thực sự yên tâm, nhưng lo nghĩ về việc bá tánh đang lầm than cơ cực vì hạn hán ở quê nhà, mọi người vẫn không một chút lơi là, vẫn kéo cương đều đều cỡ trên trăm dặm một canh giờ.

Tới gần trưa, cả đoàn chạm tới một cửa ải tiếp theo, không kém phần nguy hiểm. Đó là Hố Lương giang. Ải này nổi tiếng với dòng sông rộng mênh mông, quanh năm nước chảy xiết. Hắc phái lấy nơi này làm căn cứ, chốt chặn tất cả mọi lưu thông từ phía Đại Việt. Vì chúng biết rằng các xe hàng từ Đại Việt sang đều mang theo rất nhiều của cải, lương thực. Những ai qua đây không cống nạp hoặc chúng biết là giỏi hơn chúng đều bị chúng rắp tâm giết hại. Biết bao tráng sỹ đã bỏ mạng nơi dòng sông hung dữ này.

Như đã nói ở trên, làn khói trắng ngút trời đã vô tình trở thành tin báo cho hắc phái, nên bọn chúng đã tập trung đón lõng quanh khu vực con đò duy nhất đưa người và xe cộ qua Hố Lương giang.

Tới gần bên đò, cả đoàn phải lượn lách qua thiên la địa võng với trập trùng cạm bẫy. Nếu không khéo chắc chắn sẽ bị giam cầm ngay tại khu vực này. Để tới sát mép nước, các đại hiệp bàn bạc, suy tính rồi quyết định tiết kiệm sức lực, dùng tiền bạc đút lót cho bọn hắc phái lâu la để chúng mở cổng cho qua.

Ra tới mép nước, hắc phái lại tập trung bủa vây, thi triển những chiêu thức tàn bạo mà chúng vẫn dùng đối với những ai cứng đầu dám qua ải này. Chúng quyết tâm chia rẽ nhóm tráng sỹ để tiêu diệt từng người một.

Phần vì thấy chiêu thức khá lạ lẫm, phần vì cũng khá mệt mỏi vì tâm lý không yên tâm với chiến mã VFR, và phần vì bọn chúng quá đông, nên cả đoàn bị tách thành ba tốp.
Một tốp gồm ba tráng sỹ khỏe mạnh nhất chiến đấu ngoan cường nhất đã lên được đò.

http://i307.photobucket.com/albums/nn317/viethorse/2014/Motor/SG-Bokor/DSC03463_zpsd47ee2ed.jpg

Tòn thiếu hiệp cùng Nhung Nhung cô nương bị kẹt lại ở phía sau.

Ngọ đại hiệp bị bọn chúng kìm chân ngay tại mép nước.

http://i307.photobucket.com/albums/nn317/viethorse/2014/Motor/SG-Bokor/DSC03466_zpsf4b256a9.jpg

Mọi người vừa chiến đấu vừa nhìn nhau lo lắng, không biết có trụ được không, có gặp lại nhau ở bên kia Hố Lương Giang được hay không

http://i307.photobucket.com/albums/nn317/viethorse/2014/Motor/SG-Bokor/DSC03474_zps4393fd40.jpg

Tình thế lúc này ngàn cân treo sợi tóc, hắc phái đã đạt được mục đích là chia rẽ đội hình, bây giờ bọn chúng chỉ cần tập trung chiến đấu....

Muốn biết các tráng sỹ Sài thành có qua được kiếp nạn Hố Lương giang hay không, xem hồi sau sẽ rõ.

dstung
10th-April-2014, 10:21
Ngọ thiếu gia viết hay quá, văn phong hùng dũng, khí thế bừng bừng.

Quả là gay cấy, rất rất gay và cấn

VietHorse
11th-April-2014, 13:23
Hic, tới đây là tẩu hỏa nhập ma cmnr !!

VietHorse
12th-April-2014, 00:10
Quay lại với kiếp nạn bên ải Hố Lương Giang, lúc bấy giờ các đại hiệp Sài Thành bị tách ra 3 nhóm nhỏ.
Một nhóm đi đầu bị đẩy xuống thuyền, lại bị hắc phái dùng nội công ngoại kích dồn cả người và ngựa đứng ra tận sát mép nước, sơ sẩy một chút thôi là cả người ngựa sẽ bị rớt xuống sông, chắc chắn sẽ không thể tránh khỏi những cơn sóng đang gầm rú dưới mạn thuyền, lúc nào cũng chỉ chực dìm hết thảy xuống dưới đáy sông thăm thẳm, lạnh căm. Tòng Đại hiệp lúc này lấy làm lo lắng lắm, tay chân liên tục gồng lên để chống lại hắc phái, giữ mình vững vàng trên mép nước của con thuyền, bụng dạ thì luôn áy náy vì mình trót đổi tạm chiến mã Bi-Em-Đúp của Tẹo đại hiệp. Nghe đâu để có được con chiến mã này, Tẹo đại hiệp đã phải tốn rất nhiều công sức, tiền của, thậm chí dân chúng còn đồn đại Tẹo đại hiệp còn phải gán cả những 2 cô người tình thì mới đổi được con chiến mã này! Thế mới nói cung cách ăn chơi của đại hiệp trên núi Bửu Long quả là danh bất hư truyền.
Tòng đại hiệp đã lo lắng vậy, Tẹo đại hiệp còn lo lắng gấp bội phần. Nhưng lúc đó biết làm sao được. Như ván đã đóng thuyền - 3 người đành quay lại với cuộc chiến đấu với hắc phái, giành giật từng tấc gỗ trên mạn thuyền.

Các đại hiệp Phù Nam, khi nghe tin đã tức tốc lên đường. Để bảo toàn lực lượng và hỗ trợ ngay khi cần thiết, họ đã dừng lại tập trung đợi trong một tửu quán cách Hố Lương giang tầm hơn một dặm. Nai nịt, vũ khí và chiến mã luôn ở trong trạng thái sẵn sàng xuất phát.

Lại nói tới Hố Lương Giang, 3 nhóm đại hiệp nhóm nào nhóm ấy căng ra để chiến đấu.
Ngọ đại hiệp cũng bị dồn ra tới mép nước, cả người và ngựa chỉ sơ sẩy một chút là có thể 30 ngày sau sẽ tìm thấy xác trôi về hạ lưu sông Mekong.
Vất vả nhất có lẽ là Tòn thiếu hiệp và Nhung Nhung cô nương vì bị kìm chân lại phía bên kia hàng rào sắt cao hơn 2 trượng. Bên trong không khí vô cùng ngột ngạt, chất độc liên tục phun ra từ tứ phía...

Giữa lúc đang giằng co với hắc phái tại Hố Lương giang, các tráng sỹ còn nhận được mật báo rằng quân tướng ở ải Bà Vãi đã biết đoàn tới Hố Lương, nhất quyết đòi gọi đoàn quay về lại Sài Thành chứ nhất quyết không cho đi sâu vào phía Nam Giang. Còn nói rằng nếu đoàn tới Nam Giang thì hôm sau nhất quyết chặn lại và không cho về Sài Thành. Thôi thì một khi đã ra đi, hà cớ chi phải lo lắng quá nhiều tới chặng quay về.

Có lẽ phải tới cả canh giờ, cả đoàn mới vượt qua được ải Hố Lương.

Qua chừng vài trăm thước, lại phải dừng lại bên đường để xử lý cái thắng sau của chiến mã VFR. Lo lắng này tiếp nối lo lắng khác. Cảm giác ớn lạnh khi nghĩ tới chặng đường phía trước không được dùng thắng sau...

Cả đoàn chạy tiếp tới tửu quán gặp các đại hiệp đất Phù Nam, hai bên gặp nhau mừng vui không kể xiết.
Các bạn Phù Nam còn đòi lưu lại di ảnh của cả đoàn để đưa lên Phây, lưu truyền lại cho hậu thế.

Từ đó tới trưa, với sự thông thuộc địa hình, nắm vững từng ngõ ngách cạm bẫy nên đã dẫn dắt cả đoàn lao vùn vụt về Nam Giang mà không hề gặp bất kỳ một sự cố nhỏ nào.

Vào tới Nam Giang phố, không khí nóng bức cộng với cảnh nhà cửa, xe cộ san sát càng làm cho mọi người cảm thấy ngột ngạt. Lương khô, nước uống mỗi lúc một cạn dần. Thắng sau của VFR lại được dịp giở trò.

Nam Giang Bô-Ra đại hiệp thấy vậy đưa mọi người tới một nông trang ngay bên ngoài Nam Giang. Tại đây mọi người tranh thủ nghỉ ngơi, uống nước, mua thêm thức ăn mang đi đường.

http://i307.photobucket.com/albums/nn317/viethorse/2014/Motor/SG-Bokor/DSC03480_zps5809fce6.jpg

Chạy tiếp chừng hơn 20 dặm nữa, ai cũng đói lả, mệt rũ, mọi người sà vào tửu quán bên đường:

http://i307.photobucket.com/albums/nn317/viethorse/2014/Motor/SG-Bokor/DSC03482_zpsaccedefc.jpg

http://i307.photobucket.com/albums/nn317/viethorse/2014/Motor/SG-Bokor/DSC03484_zps1e7a0894.jpg

http://i307.photobucket.com/albums/nn317/viethorse/2014/Motor/SG-Bokor/DSC03485_zps95214972.jpg

Hỏi dân bên đường thì nghe nói Bokor còn cách nơi đây chừng 40 dặm

VietHorse
13th-April-2014, 16:42
Rời quán ăn ven đường, cả đoàn tức tốc khăn gói lên ngựa chạy tiếp. Bokor không còn xa lắm nhưng trời thì đang ngả về chiều. Các đại hiệp Phù Nam khuyên cả đoàn nên tranh thủ lên Bokor lấy mưa, rồi nhanh chóng về lại nghỉ đêm ở Nam Giang, không nên ở lại vùng rừng thiêng nước độc Bokor.
Chẳng lâu sau đó, đoàn đặt chân đến chân núi. Cảnh vật ở đây rất kỳ lạ, không hổ danh là đất thiêng, núi dữ. Ngọn núi Bokor mọc lên sừng sững, lờ mờ trong sương, trong khi xung quanh là đồng bằng trải rộng. Ai cũng lấy làm rất hồi hộp khi tới đây. Cả đoàn dừng lại để tiếp thêm năng lượng cho cả người và ngựa, sẵn sàng cho những thử thách sắp tới.

http://i307.photobucket.com/albums/nn317/viethorse/2014/Motor/SG-Bokor/DSC03494_zpsca5f3c58.jpg

Sau cổng thành kia chính là con đường độc đạo lên Bokor. Đường đi rất hiểm trở, cua quẹo miên man, lại có lính canh gác suốt ngày đêm:

http://i307.photobucket.com/albums/nn317/viethorse/2014/Motor/SG-Bokor/DSC03491_zps2e3919bd.jpg

http://i307.photobucket.com/albums/nn317/viethorse/2014/Motor/SG-Bokor/DSC03489_zpsce784d09.jpg

Chuyến đi này như một canh bạc:

http://i307.photobucket.com/albums/nn317/viethorse/2014/Motor/SG-Bokor/DSC03496_zps801090bd.jpg

Tiếp đủ lương thực, họp bàn cách đối phó với mọi cạm bẫy có thể có dọc đường đi, cả đoàn xuất phát.
Y như rằng, tới cổng thành thì bị chặn lại:

http://i307.photobucket.com/albums/nn317/viethorse/2014/Motor/SG-Bokor/DSC03498_zpsc391ba02.jpg

Sau một hồi thương thuyết và cống nạp, Bo-ra đại hiệp đã dẫn đoàn chính thức lên Bokor:

http://i307.photobucket.com/albums/nn317/viethorse/2014/Motor/SG-Bokor/DSC03500_zps1638fdfb.jpg

VietHorse
13th-April-2014, 17:41
Đường lên đỉnh Bokor quả thật xứng với những lời khen ngợi lưu truyền trong nhân gian. Vẻ đẹp nơi đây mê hoặc lòng người bởi chính cái đặc biệt của nó - một đỉnh núi mờ trong sương giữa một vùng đồng bằng rộng mênh mông.

Mặt đường rất đẹp, gần như không một bóng người qua lại. Mỗi góc cua lại gợi nhớ tới chuyến bôn tẩu của giang hồ tới Ma-Hồng-Sơn ngày nào.
Dọc đường tuyệt nhiên không có một trở ngại. Một sự bình lặng đáng sợ.

Có lẽ tới nửa đường lên đỉnh, cả đoàn dừng lại để đảm bảo mọi thứ đều tốt, không ai bị rớt lại phía sau, không ai chạy quá nhanh vì những cám dỗ của cảnh đẹp.

http://i307.photobucket.com/albums/nn317/viethorse/2014/Motor/SG-Bokor/DSC03501_zpse5d9d791.jpg

http://i307.photobucket.com/albums/nn317/viethorse/2014/Motor/SG-Bokor/DSC03505_zpse7b302bc.jpg

http://i307.photobucket.com/albums/nn317/viethorse/2014/Motor/SG-Bokor/DSC03507_zps889d0503.jpg

http://i307.photobucket.com/albums/nn317/viethorse/2014/Motor/SG-Bokor/DSC03507_zps889d0503.jpg

http://i307.photobucket.com/albums/nn317/viethorse/2014/Motor/SG-Bokor/DSC03509_zpscb3e08ca.jpg

http://i307.photobucket.com/albums/nn317/viethorse/2014/Motor/SG-Bokor/DSC03512_zpsbba067b8.jpg

http://i307.photobucket.com/albums/nn317/viethorse/2014/Motor/SG-Bokor/DSC03514_zps373724e9.jpg

Đợi mãi mới thấy Tòn thiếu hiệp và Nhung Nhung cô nương chạy tới. Thì ra họ đã bị mắc bẫy cám dỗ của hắc phái nơi đây.

http://i307.photobucket.com/albums/nn317/viethorse/2014/Motor/SG-Bokor/DSC03519_zps6eed6887.jpg

Ai cũng lấy làm mừng rỡ vì cả hai người đều thoát ra khỏi cạm bẫy một cách nguyên vẹn.

CB1
14th-April-2014, 15:46
Hồi sau sắp rõ chưa Ngọ đại hịp?
.....

dstung
14th-April-2014, 16:27
chưa đâu chưa đâu

lên đỉnh Phù Vân roài Ngọ đại hịp còn bị giới hắc ám hành cho khốn khổ nhiều nữa, nói chung là lâm ly lắm

típ đi Ngọ đại hịp ui.

VietHorse
17th-April-2014, 17:02
Ối giời... Lâm ly lắm. Cả tuần nay rồi mà vẫn chưa hoàn hồn đây!!

VietHorse
19th-April-2014, 14:57
Rời sơn quán dọc đường, cả đoàn không quên mục đích chính của chuyến đi nên lại lên đường, không khí rất khẩn trương.
Càng lên cao, không khí càng loãng, cơ man nào là khí độc, hoa độc, nấm độc,... đầy rẫy trên đường lên đỉnh Bokor. Sơ sẩy một chút thôi là dễ dàng bỏ mạng nơi đây. Đường lên đỉnh tuyệt nhiên không một bóng người. Tới gần trên đỉnh mới thấy một vài tên lính đang tuần núi, lên nữa thấy một điếm canh mọc chông chênh trên sườn dốc, nơi này cực kỳ hiểm yếu, ai muốn lên đỉnh Bokor nếu không muốn qua điếm canh này thì chỉ còn cách mọc cánh bay qua mà thôi.

Bo-Ra đại hiệp dẫn cả đoàn qua điếm canh một cách êm thấm. Thế mới biết nếu không có các Đại hiệp đất Phù Nam thì chưa chắc cả đoàn còn nguyên vẹn tới được điếm canh này chứ chưa nói gì lên được đến đỉnh.

Qua điếm canh, chẳng mấy chốc cái âm u, hiểm trở của cả chặng đương đi lên như giãn ra, nhường chỗ cho khung cảnh mênh mông, khoáng đạt của Bokor sơn trại.
Vừa qua cổng thành cả đoàn bắt gặp một kiến trúc vô cùng hoành tráng. Nghe đâu để xây dựng nơi này, người ta đã mất cả hàng trăm năm.

http://i307.photobucket.com/albums/nn317/viethorse/2014/Motor/SG-Bokor/DSC03520_zps37f89ffa.jpg

http://i307.photobucket.com/albums/nn317/viethorse/2014/Motor/SG-Bokor/DSC03521_zpsb6f5dc1e.jpg

Cả đoàn mừng rỡ khi đã đến được điểm cuối của cuộc hành trình. Chỉ còn rất gần nữa thôi, là có thể tới được nguồn của những cơn mưa thần thánh:

http://i307.photobucket.com/albums/nn317/viethorse/2014/Motor/SG-Bokor/DSC03525_zps0ebccf81.jpg

http://i307.photobucket.com/albums/nn317/viethorse/2014/Motor/SG-Bokor/DSC03526_zpse5512ab5.jpg

Vào phía bên trong, nghe đâu là nơi ẩn danh tu luyện võ công của nhiều hảo hán từ bốn phương tám hướng. Nghe nói là hảo hán từ Sài Thành qua, nhiều người đã mời cả đoàn lưu lại vài ngày, nhưng vì không có nhiều thời gian nên chỉ xin tranh thủ nghỉ ngơi tại chỗ và nhâm nhi chút trà đạo gọi là.

http://i307.photobucket.com/albums/nn317/viethorse/2014/Motor/SG-Bokor/DSC03528_zpsf4840f14.jpg

http://i307.photobucket.com/albums/nn317/viethorse/2014/Motor/SG-Bokor/DSC03529_zps7f392956.jpg

Sau khi nói chuyện, tới thời khắc xin mưa mang về Đại Việt, cả đoàn lại nai nịt gọn gàng, tới đài xin mưa làm lễ tạ để chuẩn bị mang mưa về:

http://i307.photobucket.com/albums/nn317/viethorse/2014/Motor/SG-Bokor/DSC03531_zpsdccdfcd9.jpg

http://i307.photobucket.com/albums/nn317/viethorse/2014/Motor/SG-Bokor/DSC03532_zps185b4794.jpg

VietHorse
20th-April-2014, 00:31
Đại cuộc tới đây gần như đã xong quá nửa. Chỉ còn chặng đường về.
Nhận mưa xong, các tráng sỹ quay ra cửa thì trời đã toan về chiều. Nếu ở lại sơn trại trên Bokor hoặc tìm kiếm sơn trang nào đó phía chân núi thì chặng về ngày hôm sau đều khá xa và mệt mỏi. Do đó, cả đoàn đều chung một mong muốn là quay về hạ trại tại Nam Giang ngay trong đêm.
Đường xuống núi tưởng chừng đã quen thuộc nên sẽ dễ dàng hơn, ai dè. Càng về chiều, không khí càng lạnh lẽo, u ám. Càng đi dường như càng thấy xa hơn.
Ngọ đại hiệp lúc này xuống núi sớm nhất, vừa để vãn cảnh, làm thơ, lại vừa để phòng trừ việc thắng sau lại bó tiếp.
Được một đoạn, y như rằng, chiến mã VFR lại không chịu nổi những đòn công kích liên tục của hắc phái, bố thắng sau lại mài vào đĩa thắng vang lên những tiếng kêu não nùng.
Những người phía sau cũng vừa tới, Ngọ đại hiệp đành để mọi người tiếp tục cuộc hành trình về Nam Giang, còn mình chấp nhận tụt lại phía sau vừa để dưỡng thương, vừa để kìm chân hắc phái.
Có như thế, đời sau mới xem được những tấm hình con đèo Bokor này:

http://i307.photobucket.com/albums/nn317/viethorse/2014/Motor/SG-Bokor/DSC03534_zpsdc4dfc2a.jpg

http://i307.photobucket.com/albums/nn317/viethorse/2014/Motor/SG-Bokor/DSC03535_zps7564b070.jpg

http://i307.photobucket.com/albums/nn317/viethorse/2014/Motor/SG-Bokor/DSC03536_zpsb16968ed.jpg

http://i307.photobucket.com/albums/nn317/viethorse/2014/Motor/SG-Bokor/DSC03537_zps8cca2572.jpg

http://i307.photobucket.com/albums/nn317/viethorse/2014/Motor/SG-Bokor/DSC03548_zps0f623b40.jpg

http://i307.photobucket.com/albums/nn317/viethorse/2014/Motor/SG-Bokor/DSC03552_zps29ad77c1.jpg

http://i307.photobucket.com/albums/nn317/viethorse/2014/Motor/SG-Bokor/DSC03562_zps58b7ca32.jpg

http://i307.photobucket.com/albums/nn317/viethorse/2014/Motor/SG-Bokor/DSC03553_zps24473c69.jpg

http://i307.photobucket.com/albums/nn317/viethorse/2014/Motor/SG-Bokor/DSC03583_zps6a2d785a.jpg

http://i307.photobucket.com/albums/nn317/viethorse/2014/Motor/SG-Bokor/DSC03593_zps6bae4b20.jpg

http://i307.photobucket.com/albums/nn317/viethorse/2014/Motor/SG-Bokor/DSC03635_zps3a38a74d.jpg

Lại nói tới tốp trước, cả đoàn cắm cúi phi xuống núi như những con thiêu thân theo sau Bora đại hiệp. Hắc phái bị kìm chân lại phía sau nên đoàn di chuyển khá nhanh. Mặt trời đang dần khuất sau đỉnh Bokor, cửa rừng cũng không còn mở lâu nữa. Không biết Ngọ đại hiệp có theo kịp đoàn để về tới Nam Giang trong đêm hay không, xem hồi sau sẽ rõ.

VietHorse
10th-May-2014, 07:45
Càng gần xuống tới chân núi, Ngọ đại hiệp càng cảm thấy sức nặng của con tuấn mã VFR, tưởng chừng như không thể bò đi nổi.
Đường mỗi lúc một khó khăn....

http://i307.photobucket.com/albums/nn317/viethorse/2014/Motor/SG-Bokor/DSC03647_zpsc242451e.jpg

Thậm chí có lúc phải dừng lại để căng mình ra chiến đấu:

http://i307.photobucket.com/albums/nn317/viethorse/2014/Motor/SG-Bokor/DSC03690_zpsdd04fa9d.jpg

Rồi thì cũng tới chân núi, nơi cả hội đang ngao ngán ngồi đợi. Rồi thì mọi biện pháp này nọ cũng được đưa ra cốt làm sao để con VFR ráng về tới Nam Giang.

Mọi việc tưởng chừng như yên ổn từ đó, nhưng ai nào ngờ... Hắc phái không chịu thua một cách dễ dàng như vậy, bọn chúng đuổi theo đàn đàn lũ lũ, ám khí bắn ra tới tấp từ tứ phía... Chúng còn gọi mưa khiển sấm làm cản bước các anh tráng sỹ Sài Thành.

Trời vừa sẩm tối cũng là lúc bọn chúng giăng mưa ào ạt, gọi gió ầm ầm. Cả đoàn đã phải rất vất vả chống lại những cơn mưa như trút nước, mặt đường trơn trượt, tầm nhìn gần như chỉ vài trượng. Mọi người lầm lũi bám đuôi nhau vượt qua từng dặm đường.
Rồi thì cũng tới được Nam Giang. Trớ trêu thay, tới đây bị kẹt đường, thành ra lạc nhau.

Tòn thiếu hiệp và Nhung Nhung cô nương bị Hắc phái chia rẽ khỏi đội hình, đành phải tìm nhà dân gần đó tá túc đợi tới trời sáng thì sẽ tìm gặp nhau.
Nhóm còn lại bám sát Bora đại hiệp và được đại hiệp đưa về lữ quán đã đặt trước.
Lúc tới lữ quán, trời vẫn mưa như trút, ai ai cũng ướt như chuột lột, sức khỏe rất không ổn chút nào. Không biết có đủ để về lại Sài Thành trong ngày mai hay không nữa.

Đêm đó ai cũng ngủ say như chết.

Sáng sớm hôm sau, mọi người cùng rủ nhau thăm thú cảnh sắc Nam Giang. Có người còn đòi xem mua ngựa từ Nam Giang mang về.

Trong khi đó, Ngọ đại hiệp lại lọ mọ với chiến mã VFR của mình để sẵn sàng cho hành trình mang mưa về cố Quốc:

http://i307.photobucket.com/albums/nn317/viethorse/2014/Motor/SG-Bokor/DSC03706_zps47e327a1.jpg

http://i307.photobucket.com/albums/nn317/viethorse/2014/Motor/SG-Bokor/DSC03708_zps4a4cb881.jpg

http://i307.photobucket.com/albums/nn317/viethorse/2014/Motor/SG-Bokor/DSC03714_zpsfd90e4ca.jpg

http://i307.photobucket.com/albums/nn317/viethorse/2014/Motor/SG-Bokor/DSC03715_zpse2c263a7.jpg

Ngựa xứ Nam Giang là đây:

http://i307.photobucket.com/albums/nn317/viethorse/2014/Motor/SG-Bokor/DSC03709_zps499121b2.jpg

Mọi biện pháp đưa ra đều không có hiệu quả. Cuối cùng đành tháo nguyên cặp heo ra khỏi đĩa thắng:

http://i307.photobucket.com/albums/nn317/viethorse/2014/Motor/SG-Bokor/DSC03722_zps35c2e546.jpg

Rồi thì mọi người đợi nhau ở đây - trước cửa ĐSQ của Đại Việt tại Nam Giang:

http://i307.photobucket.com/albums/nn317/viethorse/2014/Motor/SG-Bokor/DSC03717_zpsb705ab35.jpg

http://i307.photobucket.com/albums/nn317/viethorse/2014/Motor/SG-Bokor/DSC03720_zps8207dc37.jpg

http://i307.photobucket.com/albums/nn317/viethorse/2014/Motor/SG-Bokor/DSC03721_zps312b7cb1.jpg

Tới lúc này mà cả nhóm vẫn còn lạc nhau. Chỉ có Ngọ đại hiệp và Toại Đại hiệp là đến đúng chỗ hẹn.

Đợi khá lâu mới có được hình cả nhóm này:

http://i307.photobucket.com/albums/nn317/viethorse/2014/Motor/SG-Bokor/DSC03724_zpsc23b62e2.jpg

VietHorse
10th-May-2014, 15:28
Sau khi gom đủ đội hình đội ngũ, ACE tức tốc lên đường cho kịp giờ đóng cổng biên giới Mộc Tồn.
Hắc phái bấy giờ vẫn chưa chịu thua - trị VFR hoài không được, quay sang làm tình làm tội CB1K3:

http://i307.photobucket.com/albums/nn317/viethorse/2014/Motor/SG-Bokor/DSC03728_zps8fb88369.jpg

Cũng may vì đã đoán biết Hắc phái có âm mưu từ trước nên mọi người phía sau xúm lại xử lý cũng nhanh gọn để đuổi kịp toán phía trước.

Cùng đồng ý với nhau chỗ cây xăng này sẽ là địa điểm tập kết của các tráng sỹ Sài Thành mỗi lần kéo quân sang Nam Giang, để tránh mọi sự thất lạc cũng như chia rẽ của hắc phái.

http://i307.photobucket.com/albums/nn317/viethorse/2014/Motor/SG-Bokor/DSC03727_zps4038b1b4.jpg

Tới ải Hố Lương, mọi việc dường như suôn sẻ hơn rất nhiều so với lúc đi:

http://i307.photobucket.com/albums/nn317/viethorse/2014/Motor/SG-Bokor/DSC03731_zps0d2fb225.jpg

Sắp về tới nhà, trong lòng ai cũng phấn chấn:

http://i307.photobucket.com/albums/nn317/viethorse/2014/Motor/SG-Bokor/DSC03732_zps11276c5f.jpg

bỏ lại những muộn phiền căm giận phía sau:

http://i307.photobucket.com/albums/nn317/viethorse/2014/Motor/SG-Bokor/DSC03734_zpsfe2fb030.jpg

Tới ải Mộc Tồn, gặp lại cố nhân tay bắt mặt mừng, hẹn gặp lại chuyến đi lần sau:

http://i307.photobucket.com/albums/nn317/viethorse/2014/Motor/SG-Bokor/DSC03736_zpsa8b07aa8.jpg

Nhóm đại hiệp về qua ải Mộc Tồn khá trễ, dân tình đổ ra đường hân hoan nghênh đón đoàn đã mang mưa về.
Tuy cả nhóm ai cũng mong mau chóng về nhà, nhưng bá tánh khẩn khoản chiêu đãi cả đoàn bằng những món ngon dân dã có tiếng trong vùng nên mọi người đồng ý nán lại, đáp lại tấm thịnh tình của bá tánh nơi đây:

http://i307.photobucket.com/albums/nn317/viethorse/2014/Motor/SG-Bokor/DSC03738_zpsb792cc2a.jpg

http://i307.photobucket.com/albums/nn317/viethorse/2014/Motor/SG-Bokor/DSC03739_zpsa5e5fb86.jpg

http://i307.photobucket.com/albums/nn317/viethorse/2014/Motor/SG-Bokor/DSC03740_zpsb3467ea8.jpg

Vậy là chuyến hành tẩu lên đỉnh Bokor mang mưa về của các tráng sỹ đã kết thúc với thành công mỹ mãn.
Sau ngày đó, mưa đã về lại trên từng cánh đồng, mỗi khoảnh vườn nhà, tưới mát cho cuộc sống của dân lành, hạnh phúc, ấm no ngập tràn khắp nơi nơi. :bz:bz

CB1
12th-May-2014, 15:40
Chuyến đi cầu mưa 2 ngày 1 đêm mà quá gian nan... cuối cùng cũng có... mưa :D

dstung
12th-May-2014, 16:07
Mà giờ lại hết mưa roài, nọng quạ

VietHorse
12th-May-2014, 23:58
Mà giờ lại hết mưa roài, nọng quạ

Ý đại hiệp sao? Lên đường hành tẩu tiếp hả?

CB1
14th-May-2014, 15:28
Ý đại hiệp sao? Lên đường hành tẩu tiếp hả?

24 or 24, 25/5? Đa Mi, Lộc Bắc, Gia Bắc, PT, SG?