1. #16
    Avatar của VietHorse
    Tham gia ngày
    Feb 2013
    Bài gửi
    2.144
    Thanks
    1.861
    Thanked 4.375 Times in 1.345 Posts
    4:15PM, có lẽ là lần đổ xăng cuối cùng trong ngày:


    Trời bắt đầu trở lạnh. Mía, mình đek chuẩn bị cho thời tiết kiểu này khi ở Texas.



    Đường về có một đoạn dài dọc theo bờ một con sông nhỏ. Cảnh thật đẹp và thanh bình. Tuy nhiên trời đã hơi tối và cây cối hai bên nhiều nên khó chụp hình.
    Có vẻ như nước sông càng làm cho không khí lạnh thêm. Mặc full leather và giày mũ đầy đủ mà vẫn thấy từng đợt gió lạnh luồn vào từng khe hở. Tự nhiên cảm thấy bộ quần áo, mũ giày và găng tay cái nào cũng rộng quá!
    Cuối cùng cái mình không mong muốn là Highway cũng đến. Lên tới Hwy, trời đã sâm sẩm tối và nhiệt độ cũng thấp hơn. Nằm rạp mình xuống những mong cái kính gió bé tẹo kia che được nhiêu gió tốt bấy nhiêu. Nằm vậy chẳng được bao lâu, cứ quất gần trăm mph mà nằm xuống hoài thế cùng lắm chỉ được 10-15' liên tục là chán lăn, mỏi lưng và đầu gối, lại phải ngóc lên hứng từng đợt gió lạnh cắt da cắt thịt.

    Tới chừng lạnh quá ra hiệu cho mọi người dừng lại chút. Mấy bác GS nhà ta mặc đồ có liner chống lạnh, lại thêm cả quả heated grips nên ăn đứt con sport ghẻ của mình. Dừng lại chụp người ta chuẩn bị Halloween và nhảy nhót lung tung tí cho nóng người:


    Cuối cùng thì cũng tới chỗ ăn tối. Rudy's. Đến đây mới biết mình thực sự sống sót:



    Địa điểm ăn tối lý tưởng. Đồ ăn ngon, không khí quán ấm cúng. May mà tới sớm chút chứ chỉ sau tầm hơn 15' là phải xếp hàng dài sau cả hai chục người:


    "Ăn xong thì tự dọn nhé, mẹ mày không có ở đây mà dọn cho mày đâu". Quán có biển dặn thế đấy:



    Còn một anh bạn ở phía Bắc thì khen Rudys' và không quên quảng cáo về những cung đường mình sẽ đi tiếp sau đó:



    Mine - really great BBQ - BBQ ở đây được chế biến một cách đặc biệt nhé. Miếng thịt không được làm chín bằng lửa mà làm chín bằng khói nóng. Nghĩa là miếng thịt không đặt ngay trên ngọn lửa, mà đặt bên cạnh, có hệ thống chuyển hướng khói bốc lên từ củi thổi ngang qua vào miếng thịt và làm chín nó.
    Thêm một điều đặc biệt nữa là tùy theo từng yêu cầu của khách hàng, mỗi loại BBQ có một mùi khác nhau. Các mùi này không phải do gia vị mà là do loại củi khác nhau được sử dụng để đốt! Chẳng thế mà khi nhắc tới Rudy's thì mấy anh bạn của mình ở nơi khác cũng đều biết cả.



    Mọi người đều tập trung chiến đấu, sau một ngày dài trên đường:


    Ra khỏi Rudy's, trời rét như cắt. Đồng hồ trên GS chỉ 50 độ F (10 độ C) Cũng may từ Rudy's về tới nhà Rusty không xa lắm, chỉ khoảng tầm 2-3 miles gì đó thôi, chứ nếu tầm chục miles thì chắc mình phải tính đường khác quá!
    Về tới nhà, tắm rửa xong cả hội ngồi chitchat tới tận quá nửa đêm. Thật là nhiều chuyện để nói sau một chuyến đi khá thú vị, mặc dù các bạn GS ai cũng kêu mệt và mỏi.
    Tổng cộng 440miles (~710km) trong ngày thứ bảy. Đêm đó ngủ ngon và say như một khúc gỗ.(còn tiếp...)
    Welcome to Viethorse.com

    Bạn gửi mail đến [email protected] nếu cần trợ giúp từ diễn đàn


  2. Các thành viên dưới đây cảm ơn VietHorse về bài viết hữu ích:


  3. #17
    Avatar của VietHorse
    Tham gia ngày
    Feb 2013
    Bài gửi
    2.144
    Thanks
    1.861
    Thanked 4.375 Times in 1.345 Posts
    Sáng sớm Chủ nhật, nhìn nhiệt kế mà không muốn ra ngoài tí nào.
    Dù sao thì cũng phải lên đường để về lại Houston và tiếp tục công việc vào sáng thứ Hai chứ.
    Vậy là lóc cóc bò dậy, tống lên người tổng cộng 2 cái áo thun dài tay, 4 cái áo phông, và ngoài cùng là bộ đồ da top-to-toe.
    May mà được Rusty cho mượn đôi găng tay mùa đông, chứ găng của mình mà đeo vào chắc hai tay thành hai que kem quá!
    Xuất phát lúc 9h sáng, nhiệt độ ngoài trời khoảng 6-7 độ C gì đó. Mọi người cũng không ai ngờ rằng nhiệt độ xuống thấp thế. Con Android của mình báo Houston khoảng 15 độ C mà quên không xem thời tiết của Austin.

    Scott cũng mặc thêm vào cả một mớ đồ phía trong:

    Hình ảnh này đã được thu nhỏ lại. Hãy click vào đây để xem hình gốc. Kích thước gốc là 800x600.


    Hai thằng đầy quần áo nên nhìn cứ như hai khúc giò được lèn chặt vậy:

    Hình ảnh này đã được thu nhỏ lại. Hãy click vào đây để xem hình gốc. Kích thước gốc là 800x600.


    Trên đường về, mình phải dừng lại lấy khăn mặt ra nhét vào cổ để bớt gió lùa, cố gắng nấp sau kính gió được càng nhiều càng tốt/

    Scott lại dẫn mình qua những cung đường làng quê khác; gần như không có phương tiện nào lưu thông, rộng, thoáng, sạch sẽ và... lạnh tê tái!!

    Một lần dừng lại bên đường:




    Tới Texas A&M University, nơi Scott học ngày trước, hai thằng chia tay và hẹn ngày gặp lại.
    Mình rẽ phải lên Hwy-6 và ra I-290 về lại Houston downtown.
    My last gas stop on Hwy-6:



    Về tới nơi ngay sau bữa trưa, trả xe cho người bạn một cách nguyên lành.
    Cậu bạn đưa về KS bằng con Opel 2 cửa này mà thấy tiếng pô của nó chả kém gì con ZX6R kia - chắc do lúc đó mình không dùng nút bịt tai cũng nên!!


    Well, that's it. Đó là toàn bộ hơn 1400miles lang thang Texas của Viethorse.
    Đúng như một người bạn chia sẻ trên FB, đó là sự mở đầu nhẹ nhàng và hoàn hảo cho những cung đường trong mơ ở Smoky Mountain.

    (còn tiếp....)
    Welcome to Viethorse.com

    Bạn gửi mail đến [email protected] nếu cần trợ giúp từ diễn đàn


  4. #18
    Avatar của VietHorse
    Tham gia ngày
    Feb 2013
    Bài gửi
    2.144
    Thanks
    1.861
    Thanked 4.375 Times in 1.345 Posts
    Phần 2: Màu sắc mùa thu - Fall color


    Trở lại Houston, cố gắng hoàn thành công việc càng sớm càng tốt để wrap up và pack đồ cho hành trình tiếp theo đầy cám dỗ.
    Mỗi ngày đi làm là một ngày nghe ngóng thời tiết, liên lạc với các bạn để nắm tình hình thời tiết thực tế và cập nhật chương trình và công tác chuẩn bị ở đầu phía bên kia.
    Kế hoạch cơ bản đã vạch ra từ lúc ở VN, vé nội địa mình cũng đã chớp thời cơ mua rồi - hên - vừa là máy bay giá rẻ, lại vừa sale off nữa. Sướng!
    Lịch trình cơ bản là bay tới Atlanta (Georgia), gặp bạn bè, lái xe qua Alabama du hí một ngày rồi về lại Georgia, chạy motor cùng các bạn lên North Carolina, Tennessee, South Carolina và có thể Virginia.

    Tối thứ tư, dồn nén các kiểu mới đủ các thứ đồ thường và đồ motor vào một vali, còn cái mũ bảo hiểm thì cầm tay.
    Sáng thứ năm, rét, nhưng bật dậy rõ sớm. Việc đầu tiên là chạy ra đề con Avante lên xem nó có vấn cái đề gì không hẵng. Xe mới có khác, ẹt phát lên ngay - khói ra mù mịt do trời lạnh.
    Xong vào nhà ăn vội quả ngũ cốc với sữa nóng theo kiểu tây cho nó hợp thời. Nói chung tư bản ăn sáng chả ra cái thể thống gì. Ăn gọi là để ăn mà thôi.
    Đường sớm mai khá thoáng, chưa tới 40 phút đã tới chỗ trả xe. Công đoạn trả xe khá nhanh gọn, mỗi tội nó ngốn cái thẻ của mình hơi bị nhiều!!!
    Check-in, cũng không khó lắm, mọi thứ gần như tự mình làm hết với hệ thống máy tính tại quầy check-in
    Chuyến bay 7:45A by SouthWest:


    Đúng là bay giá rẻ thì ở đâu cũng như nhau hết. Vào máy bay lại tự chọn ghế ngồi như trên xe tốc hành ở nhà mặc dù trên vé có ghi số ghế!!!
    Xung quanh hình như toàn bà con buôn thúng bán bưng hay sao ấy, ồn như cái chợ, trẻ con khóc lóc oai oái... Cũng may mình có dư nút bịt tai... Hehe..
    Hạ cánh tại Atlanta:


    Tới sân bay đã thấy Ed, anh bạn vong niên của mình chờ sẵn. Ấn tượng quả xe Acura mới mua toàn điều khiển bằng giọng nói, từ đèn đóm, máy lạnh, âm thanh, tới GPS....:



    Về tới nhà, Ed cho mình ở phòng khách này - nhìn như phòng khách sạn vậy:


    Giới thiệu qua nhà cửa một chút, Ed và mình lên xe Alabama thẳng tiến.
    Từ sân bay về nhà Ed là đã đủ nhận ra Atlanta có nhiều dân da đen, nhiều người vô gia cư hơn Houston.
    Khung cảnh ở hai bên đường có vẻ nhiều cây cối hơn rất nhiều so với Texas. Lá cây đã phần nào chuyển sang màu vàng - cảnh tượng lá vàng rực lên trong nắng càng làm mình thên hào hứng! Ed còn nói ở đây chưa đẹp đâu, ngày mai đi mình sẽ thấy những cảnh đẹp hơn nhiều! Hic...

    Dọc đường đi Alabama, bắt gặp nhiều thứ liên quan tới motor hơn là ở đường Texas:





    Welcome to Alabama:


    Hehe... và đây là đích đến của chuyến đi Alabama này:



    Quẹo vào East-78, dừng lại để ăn trưa. Vào Subway gọi đồ ăn mà mấy em phục vụ nói giọng địa phương nghe mãi đek ra, cứ phải hỏi đi hỏi lại. Ed bảo, tao cũng éo hiểu mấy!! Hố hố, tếu vãi.
    Trong quán, tất cả thực khách tới đây hầu như đều có dính tới motor. Không mặc áo thun motor thì cũng mũ motor, các câu chuyện quanh bàn ăn cũng toàn về cái thứ đam mê 2 bánh mà không có chuyện nào khác. Tí tí lại thấy tiếng pô xe gầm rú ở ngoài cửa. Cảm giác hưng phấn đúng là khó tả.

    Và rồi tới cổng của bảo tàng:




    ACE có thể tìm hiểu thêm về bảo tàng này trên internet nhé: http://barbermuseum.org/

    Baber started his collection from 1989.
    1994 he opened the non-profit museum.
    Now there are around 1200 bikes models showed on 05 stories building.


    (Còn tiếp...)
    Welcome to Viethorse.com

    Bạn gửi mail đến [email protected] nếu cần trợ giúp từ diễn đàn


  5. #19
    Avatar của VietHorse
    Tham gia ngày
    Feb 2013
    Bài gửi
    2.144
    Thanks
    1.861
    Thanked 4.375 Times in 1.345 Posts
    Okay, giờ ta làm một vòng quanh bảo tàng Motor tư nhân này nhé:

    Front view:


    Logo của bảo tàng:



    Vào cửa là một tấm pano khá chi tiết về cách bố trí các loại xe của bảo tàng.
    À, vé vào cửa theo mình vậy là khá rẻ cho những ai đam mê: $15.



    Ngày hôm đó là thứ sáu, tại đây đang chuẩn bị cho 2 events sẽ diễn ra vào 2 ngày cuối tuần. Đó là màn ra mắt của con Triumph Trophy mới và buổi trưng bày xe Triumph cổ và các loại xe cổ khác.

    Ngay cửa vào là mấy em Ducati có vẻ như là Desmo được lột áo cởi trần ra trình diễn:


    Và một số xe nho nhỏ nằm trên kệ:


    Bảo tàng được bố trí theo kiểu pha trộn, không sắp xếp riêng từng loại, từng đời ở một chỗ mà liên tục xen kẽ các kiểu xe, đời xe.
    Hỏi thăm nhân viên bảo tàng thì được biết đó là chủ ý của Baber, ông muốn mọi người khi tới bảo tàng sẽ không bỏ lỡ bất cứ chiếc xe nào, cho dù người đó có tới chỉ để tìm một dòng xe, một loại xe mà người ta thích.





    Welcome to Viethorse.com

    Bạn gửi mail đến [email protected] nếu cần trợ giúp từ diễn đàn


  6. #20
    Avatar của VietHorse
    Tham gia ngày
    Feb 2013
    Bài gửi
    2.144
    Thanks
    1.861
    Thanked 4.375 Times in 1.345 Posts
    Tại bảo tàng này mình thấy có những thương hiệu xe chỉ gặp trên internet, thậm chí có những thương hiệu xe chưa bao giờ nghe thấy tên nữa.
    Cỡ 1200 đầu xe, gần như tất cả - trừ những xe copy (replica) và xe mô hình - thì đều có thể nổ và lăn bánh bình thường sau 1-2 tiếng xử lý kỹ thuật (lắp ắc quy, thay dầu, thay xăng, thậm chí thay lốp, v.v...).
    Có những xe vài chục tuổi đời mà nhìn vẫn long lanh như vừa mới xuất xưởng.
    Ngó qua đội ngũ nhân viên, nhất là nhân viên kỹ thuật của bảo tàng thì toàn những cụ cỡ năm chục tuổi có lẻ!!

    Thử xem mấy cái xe là lạ nhé:








    Loại này chưa thấy tên bao giờ:





    "Cụ" này vẫn còn mới phết:






    (còn tiếp...)
    Welcome to Viethorse.com

    Bạn gửi mail đến [email protected] nếu cần trợ giúp từ diễn đàn


  7. #21
    Avatar của VietHorse
    Tham gia ngày
    Feb 2013
    Bài gửi
    2.144
    Thanks
    1.861
    Thanked 4.375 Times in 1.345 Posts
    Bên ngoài cửa sổ, ngay cạnh bảo tàng là một race track khá náo nhiệt. Các bikers đang trong vòng qualification để chuẩn bị cho Vintage race day (đua xe cổ) vào ngày hôm sau. Đứng trên bảo tàng xung quanh là hàng trăm con xe đẹp long lanh như mộng, và bên kia cửa sổ vọng vào tiếng gào thét của những chiếc xe đua.... không phấn khích thì chắc phải đi khám nội thần kinh quá!



    Oh, đã ai thấy xe này bao giờ chưa nhỉ:


    Đời 1925, vẫn chạy tốt, đồ đạc vẫn như mới:






    Điều đặc biệt là bảo tàng này được bắt đầu từ bộ sưu tập bởi 3 chiếc Honda VFR phía sau kia:



    Khu vực dành cho xe chạy track, cách sắp xếp xe cũng rất ấn tượng:






    (còn tiếp...)
    Welcome to Viethorse.com

    Bạn gửi mail đến [email protected] nếu cần trợ giúp từ diễn đàn


  8. #22
    Avatar của VietHorse
    Tham gia ngày
    Feb 2013
    Bài gửi
    2.144
    Thanks
    1.861
    Thanked 4.375 Times in 1.345 Posts
    Tiếp tục với bảo tàng Baber nhé, hy vọng các bạn không thấy nhàm chán.

    Có những tên tuổi quen thuộc:








    Có những cái tên đúng là chưa nghe tới bao giờ:









    (còn tiếp...)
    Welcome to Viethorse.com

    Bạn gửi mail đến [email protected] nếu cần trợ giúp từ diễn đàn


  9. #23
    Avatar của VietHorse
    Tham gia ngày
    Feb 2013
    Bài gửi
    2.144
    Thanks
    1.861
    Thanked 4.375 Times in 1.345 Posts
    Xe gì mà phối màu ấn tượng quá:


    Lại còn loại giảm xóc gì đây!? Có cần phức tạp đến thế không??!


    Thêm một vài mẫu đặc biệt - xe và đồ của đội đua Micheal Jordan:



    Hay một chiếc xe từ đời thế kỷ 19, chạy bằng hơi nước. Maybach nhé:






    Just wanna have them ALL !!!


    Well, chắc vậy là đã đủ với bảo tàng, thiết nghĩ có thêm hình nữa thì cũng chỉ làm cho những kẻ ghiền motor thêm nhức đầu, mệt óc mà thôi.

    Mua một chút đồ lưu niệm của bảo tàng rồi ra về:


    Vẫn thấy tiếc về buổi ra mắt chiếc Triumph Trophy và buổi trình diễn và đua xe cổ tại đây vào mấy ngày cuối tuần.
    Nhưng không thể chần chừ thêm nữa, nên quay về Atlanta để gặp bạn bè và chuẩn bị cho chuyến đi ngày hôm sau.

    (còn tiếp...)
    Welcome to Viethorse.com

    Bạn gửi mail đến [email protected] nếu cần trợ giúp từ diễn đàn


  10. #24
    Avatar của VietHorse
    Tham gia ngày
    Feb 2013
    Bài gửi
    2.144
    Thanks
    1.861
    Thanked 4.375 Times in 1.345 Posts
    Vừa ra khỏi bảo tàng là mình ngất ngay trên xe. Thiếp đi chừng nửa tiếng mới ngóc đầu dậy. Đấy, cái con người gì mà khổ thế, ở cạnh motor thì mắt cứ thao láo, lăng xăng xem chỗ nọ, chụp chỗ kia. Vừa rời khỏi là bẹp như con gián.
    Ed cũng thế, lúc mình dậy thấy ông bác cứ đờ đẫn, chạy không dám ra lane giữa như hồi sáng.
    Vậy là đổi tài. Ed qua ghế phụ ngả lưng, còn mình phang nguyên con về Atlanta. Dọc đường gặp một em Camaro vàng choét, chạy như bay, thế là bám đít nó, cứ thế bơm tĩ tã toàn mém cả trăm mph nguyên cả tiếng đồng hồ chứ chẳng ít. Nói chung khác với những gì mình nghĩ về Atlanta khi còn ở Houston.

    Gần 8h tối mới về tới nơi. Không kịp tắm rửa gì hết, chạy thẳng ra điểm hẹn:


    Vortex, một địa điểm khá nổi tiếng đối với Biker ở Georgia chứ không riêng gì Atlanta.
    Tại đây, tối thứ năm hàng tuần đều có Bike Night với sự góp mặt của hàng trăm bikers.
    Tối hôm đó là Bike night cuối cùng của riding season 2012 trước khi không khí lạnh tràn về vùng này và đẩy hết xe cộ vào garage.
    Các bạn có thể tìm trên Google với từ khóa "Vortex, bike night" thì sẽ thấy hình ảnh của nơi này khi đông đúc.

    Hôm đó không nhiều xe lắm, lúc nhiều nhất chắc cỡ chưa tới 100 xe:




    Lần đầu tiên gặp Mike, người mà mình vẫn thường xuyên trò chuyện từ sau khi anh này bị tai nạn với xe motor hồi năm ngoái. Một người phụ nữ đi xe ô tô đã không dừng đèn đỏ và hất văng anh cùng chiếc xe lên cao và ném ra xa cách vị trí va chạm tới vài chục mét. Kết quả là chiếc xe tan tành, còn người thì đa chấn thương, xương sống bị giãn và trật khớp, gãy toàn bộ xương 2 chân, giập nát xương chậu, 1 cánh tay, bả vai và một cơ số xương sườn bị gãy... Nói chung về cơ bản là nếu tính khối lượng các đinh, khung, viền, đĩa titanium trong người Mike thì chắc cũng lên tới con số cả chục kg. Và tất cả cơ số đó sẽ nằm trong người vĩnh viễn.
    Tháng 11 này là tròn 1 năm tính từ ngày Mike bị hất lên như thế. Giờ Mike bước đi vẫn không thể thẳng như trước, vẫn chưa thể chạy motor được nhưng Mike đã đi xe đạp, bơi thuyền, đi bộ, lái xe đi làm hàng ngày. Một ý chí quyết tâm thật đáng nể:



    He looks great as always:


    Cùng chụp hình lưu niệm trước cửa chính của Vortex:


    Biết mình từ xa tới, một nhóm biker ở đó đã mời tới một nơi gọi là Secret place của họ - nơi chỉ có những người trong hội và được mời thì mới có mặt. Tại đó có những thành viên là stunter chuyên nghiệp luyện tập và biểu diễn.
    Tuy nhiên vì đã quá khuya và còn chuyến đi sớm mai nên đành phải từ chối - Lại thêm một sự nuối tiếc nữa trong ngày này!!
    Về tới nhà Ed, tắm rửa, pack đồ, xong cũng quá 1h đêm.
    Đêm đó ngủ say như chết, không biết vì mệt, vì trời lạnh hay vì mấy ly beer của Vortex nữa.
    Nhưng vì gì thì cũng rất tốt để sẵn sàng cho chuyến đi ngày hôm sau...

    (Còn tiếp...)
    Welcome to Viethorse.com

    Bạn gửi mail đến [email protected] nếu cần trợ giúp từ diễn đàn


  11. #25
    Avatar của VietHorse
    Tham gia ngày
    Feb 2013
    Bài gửi
    2.144
    Thanks
    1.861
    Thanked 4.375 Times in 1.345 Posts
    Phần 2. Ngày đầu với VFR:

    Sáng thứ sáu, ngày đầu tiên chạy xe từ Atlanta (Georgia) lên Robbinsville (North Carolina), est. 180 miles:



    (Trong hình tracklog ở trên mình bị mất một đoạn khoảng hơn 70miles ban đầu do quên không bật GPS.)

    Ed với con VFR màu Italian Red. Xe mình thì mọi người chắc biết òi. Hê hê... :

    Tới nhà Syd, anh bạn này đã sẵn sàng với con VFR750 yên vị trên trailer, đang ngồi trên ghế vải nhâm nhi chai bia đợi mình và Ed tới.


    Mọi người cùng thảo luận lại lộ trình, kiểm tra lần nữa xe cộ và các thứ các cái. Syd rất chu đáo đã nhét vào con Lexus cả đống đồ sửa xe, cả đồ thay thế cho xe nữa mới kinh! Syd bảo mấy cái này bị hoài nên làm vậy cho chắc ăn. Nhất là thời gian này trên Smoky Mountain đang là thời kỳ đẹp nhất của năm nên rất nhiều motor. Càng phải cẩn thận.

    Điểm dừng đầu tiên, nhìn cái biển "Pop's, Wine and Spirit" là chắc mọi người đủ hiểu rồi chứ! Cuộc vui chắc chắn sẽ đáng kể đây!


    Syd có vẻ hơi bị excited với chuyến đi. Anh này luôn miệng nói tao nhịn để chờ mày sang lâu lắm rồi, giờ là lúc tao phải thả giàn!! Hố hố.. Mình đi chạy xe chứ đi nhậu đâu mà phủ đầu mềnh kinh thế không biết!! LOL...


    Hai đồng chí này lôi ra nguyên 2 cái xe đẩy toàn đồ ăn uống. Bố già Ed (67 tuổi) vẫn có vẻ sung sức với mấy cái của có cồn này:




    (còn tiếp...)
    Welcome to Viethorse.com

    Bạn gửi mail đến [email protected] nếu cần trợ giúp từ diễn đàn


  12. #26
    Avatar của VietHorse
    Tham gia ngày
    Feb 2013
    Bài gửi
    2.144
    Thanks
    1.861
    Thanked 4.375 Times in 1.345 Posts
    Trên highway, xe của Syd chạy trước, tới Ed rồi tới mình. Qua chỗ rẽ này là bắt đầu vào đoạn đường nhiều cua quẹo, dân motor bên đó gọi là Blood Mountain (nghe nói lịch sử từ thời nội chiến, chỗ này có hàng ngàn người bỏ mạng vì giao chiến, máu nhuộm đỏ cả núi nên mới có tên đó):




    Tạm dừng một chút để hội ý:


    Cạnh cái hồ gì đó nhìn mát con mắt:


    Chuẩn bị chạy tiếp:


    Nice roads ahead:






    Tới lúc nhiều cua liên tiếp, Syd vẫy cho 2 xe motor vượt lên trước để thưởng thức Blood Mountain:


    Cuộc vui thực sự bắt đầu:



    (còn tiếp....)
    Welcome to Viethorse.com

    Bạn gửi mail đến [email protected] nếu cần trợ giúp từ diễn đàn


  13. #27
    Avatar của VietHorse
    Tham gia ngày
    Feb 2013
    Bài gửi
    2.144
    Thanks
    1.861
    Thanked 4.375 Times in 1.345 Posts
    Cứ thế lẹo quẹo liên hồi cỡ vài chục miles chứ chẳng ít. Bố già Ed theo mình vượt lên Syd một đoạn rồi sau đó nhìn kính chiếu hậu chẳng thấy đâu. Vì đã thống nhất với nhau từ trước và được Syd nói rằng ở đây không hề có Police nên mình cứ thế mà phang.
    Nói thật là cầm VFR sướng hơn bao nhiêu lần so với con ZX6R ở Texas. Cảm giác quen thuộc, ổn định và tự tin tràn về khiến cho quãng đường qua Blood Mountain như ngắn lại mấy phần.
    Nói lại một lần nữa là chạy xe ở những loại đường kiểu này, khác hẳn ở VN và thậm chí ở Thái, là không hề cần phải đặt ngón tay lên tay phanh tí nào. Toàn bộ mấy ngón tay cứ yên tâm xử lý ga và côn... Mình bắt đầu có thấy sự khác biệt giữa Georgia và Texas ở việc làm đường thân thiện với Motor (Motorcycle friendly) - rằng đường ở đây khi vào cua gấp người ta rất chú trọng tới độ nghiêng của đường. Vào giữa cua là cảm giác như xuống điểm thấp nhất, vừa qua giữa cua là thấy mặt đường nó như nâng mình lên vậy. Nói xin lỗi những tay đua chuyên nghiệp chứ làm đường kiểu này thì việc mài đầu gối xuống đường là chuyện nhỏ!!!

    Lật bánh tráng một hồi, mình dừng lại chờ mọi người ở một điểm du lịch bên đường:



    Một lúc sau Ed cũng vừa tới:



    Syd luôn miệng hỏi mình về cảm giác trên cung đường vừa rồi. Syd cũng còn trẻ nên cũng rất hưng phấn khi mỗi lần qua đoạn đường này. Anh này cứ nhảy tưng tưng lên rồi kể về những lần khác ôm con VFR750 kia mài gối trên cung này vào dịp cuối tuần...:


    Đánh dấu, theo cái kiểu của những kẻ lang thang:



    Đây có vẻ là một điểm tập kết, điểm đầu của hành trình của những người mê trekking. Vậy nên trên cây cổ thụ này người ta treo cơ man nào là giày, là gậy:


    ACE có thể tìm hiểu thêm về cái gọi là "Shoes tree" của Mẽo, VD như ở đây: http://www.roadsideamerica.com/story/29064

    Khi mình vừa tới đây, trên bậc cửa của cửa hàng tiện lợi kia có một nhạc công đang say mê với cây đàn guitare và những giai điệu đồng quê tha thướt.
    Giữa cảnh núi rừng mênh mông, trời se lạnh, người người hứng khởi... mà lại nghe tiếng đàn, tiếng hát mộc mạc, lôi cuốn vang lên như thế... phải nói là một khoảnh khắc tuyệt vời, có chăng chỉ là gỗ đá mới không thấy lòng mình thư thái....



    Ba người đứng nói chuyên một hồi, rồi lại quay lại với lộ trình đã định sẵn:








    (còn tiếp...)
    Welcome to Viethorse.com

    Bạn gửi mail đến [email protected] nếu cần trợ giúp từ diễn đàn


  14. #28
    Avatar của VietHorse
    Tham gia ngày
    Feb 2013
    Bài gửi
    2.144
    Thanks
    1.861
    Thanked 4.375 Times in 1.345 Posts
    Qua states line giữa Georgia và North Carolina, khung cảnh hai bên đường càng đậm sắc màu mùa thu với những mảng vàng, đỏ xanh của lá cây.
    Trời khá lạnh, khoảng chưa tới 20 độ C nhưng vẫn nắng chang chang, rất đẹp. Những làn gió ngang thổi qua, mang theo những chiếc lá vàng bay lả tả... có thực sự cầm lái một chiếc motor chạy qua đám lá đang bay đó mới cảm nhân được mùa thu nơi đó quyến rũ tới nhường nào.

    Đường bắt đầu hẹp lại, thấy những dãy núi phía trước mặt như bỗng chốc gần lại thêm:


    Cảm nhận được mùi hương của núi rừng, của mùa thu ở xung quanh...


    Con đường như càng lúc càng đẹp hơn, càng lúc càng hấp dẫn và quyến rũ hơn. Càng đi càng gặp nhiều đoàn motor đi xuôi, đi ngược chiều. Phần lớn các xe đều thấy thùng xô chậu lỉnh kỉnh cả, nghĩ bụng bảo đúng là sắp tới cái ổ con nhền nhện rồi đây!




    Mải mê với vẻ đẹp hút hồn của Robbinsville, mình đi quá đường vào Cabin lúc nào không biết. Bẵng đi một đoạn không thấy Ed và Syd trong kính chiếu hậu nên dừng lại đợi:



    Cạnh chỗ dừng đợi có một con suối nhỏ, nhìn dễ thương vậy chứ thò xuống chắc lạnh teo cái cờ-him là chắc!



    Đứng một lúc thì thấy Ed chạy tới, ngoắc mình quay lại. Ed cười há há trong mũ bảo hiểm và hỏi mình "Chú mày muốn lên Dragon luôn hả??" Hế hế... Ai chơi thế, từ từ đã, để mai tính!!
    Vậy là 2 xe quay đầu lại về Cabin mà Syd đã chuẩn bị từ trước. Ed bảo chú mầy đi quá gần 10 miles đấy!! Hí hí...
    Trên đường quay lại thì gặp một bác nữa cùng hội, làm ở US Airforce, cũng đi tìm mình dẫn về Cabin

    Đường vào cabin, đúng kiểu đường vào nhà nghỉ dành cho cuối tuần:



    (còn tiếp...)
    Welcome to Viethorse.com

    Bạn gửi mail đến [email protected] nếu cần trợ giúp từ diễn đàn


  15. #29
    Avatar của VietHorse
    Tham gia ngày
    Feb 2013
    Bài gửi
    2.144
    Thanks
    1.861
    Thanked 4.375 Times in 1.345 Posts
    Ngõ vào Cabin giữa rừng trải một lớp mỏng lá vàng - Mọi người nói khung cảnh ở đây sẽ chuyển màu hoàn toàn trong vài ngày tới:


    Căn Cabin nhìn từ phía trước - căn nhà chỉ có phần dưới là xây bằng xi măng, tầng trên toàn bằng gỗ:


    Lúc đó mới có 4 bikers tới nhận phòng - Ed, Syd, Dave và Viethorse:


    Dave và Syd đang chuyển đồ ăn thức uống vào nhà:


    Khung cảnh gì mà đẹp thế này nhỉ!? Muốn quay lại đó quá đi thôi!!!






    (vẫn còn tiếp...)
    Welcome to Viethorse.com

    Bạn gửi mail đến [email protected] nếu cần trợ giúp từ diễn đàn


  16. #30
    Avatar của VietHorse
    Tham gia ngày
    Feb 2013
    Bài gửi
    2.144
    Thanks
    1.861
    Thanked 4.375 Times in 1.345 Posts
    Sân trước của căn cabin gỗ. Ngay sau hàng cây đầu tiên là một con suối nhỏ chảy róc rách bao quanh phần trước ngôi nhà.
    Có gì tuyệt vời hơn một đêm se lạnh nơi đây, với bạn bè quây quần quanh đống lửa, tiếng guitare bập bùng và tiếng gõ chai, lon, pha lẫn những tiếng ca rộn ràng... Chỉ nhắm mắt lại thôi cũng có thể tưởng tượng ra một khung cảnh tuyệt vời như thế... Mơ đi chứ nhỉ. Ai mà đánh thuế những giấc mơ!?:



    Cảm giác hưng phấn không phải chỉ có ở người khách phương xa:


    Dọn đồ xong, mỗi người một chai beer lạnh ngồi nhâm nhi, nói chuyện với nhau râm ran cả sân sau căn nhà gỗ.
    Trời lạnh, trong nhà đã bật máy sưởi, nhưng có vẻ như những gì mà bikers nói chuyện với nhau còn nóng hơn thế, cả hội cứ thế ngồi ngoài trời, trên những phiến đá to mà chủ nhà đã cố tình sắp đặt ở sân sau.

    Tối muộn, leo lên xe của Syd ra thị trấn Robinnsville dạo quanh và ăn tối.
    Nhìn Menu của quán ăn thấy thích thật, background là khung cảnh mùa thu, tâm đắc vưới dòng chữ "Good Friends, Good Foods, Good Times":



    French fried ăn chung:



    Món của mình tối đó - Fast food nhưng nói thật là tối đó ăn rất ngon:



    Tối đó về phòng có tổng cộng 6 người, 6 motor và 2 xe ô tô. Tất cả xe đều để ngoài sân một cách thoải mái.
    Bên trong căn nhà gỗ ấm cúng lại vang lên những tiếng vui đùa tới tận quá nửa đêm:





    Đêm đó lại ngủ rất ngon. Sẵn sàng cho một ngày mai đáng nhớ!!

    (còn tiếp...)
    Welcome to Viethorse.com

    Bạn gửi mail đến [email protected] nếu cần trợ giúp từ diễn đàn


Từ khóa (Tag) của chủ đề này

Quyền viết bài

  • Bạn không thể gửi chủ đề mới
  • Bạn không thể gửi trả lời
  • Bạn không thể gửi file đính kèm
  • Bạn không thể sửa bài viết của mình

Ðăng nhập

Ðăng nhập