1. #1
    Avatar của VietHorse
    Tham gia ngày
    Feb 2013
    Bài gửi
    2.144
    Thanks
    1.861
    Thanked 4.375 Times in 1.345 Posts

    Post [Tư liệu] ACE tune mông lần 2: SG-BMT-Đà Lạt-Phan Thiết 08/2009

    Một chuyến đi đáng nhớ, xuất phát từ lời rủ rê này của anh Hongaiyeu: LINK

    Quote Nguyên văn bởi Hongaiyeu
    Kế hoạch đợt tune xe & người lần hai.

    Mình dự tính làm tour tune xe & người vào hai ngày nghỉ cuối tuần sau (22-23/08).
    Lộ trình dự kiến: Sài Gòn - Bà Rịa - La Gi - Phan Thiết - Đức Trọng - Buôn Ma Thuột - Đồng Xoài - Sài Gòn.

    Chú thích: Chạy SG-PT bằng đường này vì một số AE chưa có passport đầy đủ, hơn nữa đường này xa một chút nhưng đẹp, vắng. Từ Phan Thiết sẽ chạy tới Bắc Bình rồi đi đường đèo lên thủy điện Đại Ninh (gần Đức Trọng, Lâm Đồng). Chạy tiếp QL 20 gần tới ngã ba Phi Nôm thì rẽ vào QL 27 đi Buôn Ma Thuột. Từ BMT chạy về SG bằng QL 14 và QL 13. Đi tour này có đủ cả đường thẳng cho AE test tốc độ và đường đèo để luyện tay lái.

    Lịch trình dự kiến: Xuất phát lúc 5h sáng thứ 7 22/08, ngày đầu sẽ chạy tới Buôn Ma Thuột - khoảng 550km. Sáng hoặc trưa chủ nhật 23/08 sẽ từ BMT chạy về SG - khoảng 360km. => Tổng quãng đường sẽ đi 2 ngày là gần 1.000km (kể cả chạy chơi loanh quanh).

    AE nào hứng thú thì contact với mình, AE nào không hứng thú thì ...... khỏi contact .
    Welcome to Viethorse.com

    Bạn gửi mail đến [email protected] nếu cần trợ giúp từ diễn đàn


  2. #2
    Avatar của VietHorse
    Tham gia ngày
    Feb 2013
    Bài gửi
    2.144
    Thanks
    1.861
    Thanked 4.375 Times in 1.345 Posts
    Report của chuyến đi bắt đầu từ đây.

    Quote Nguyên văn bởi hongaiyeu
    Sorry AE, sáng tới giờ hơi bận nên giờ mới có thời gian up hình. Không có thời gian nên cũng không có sự chọn lọc, chỉnh sửa, mình sẽ up hình theo thứ tự thời gian.

    Xuất phát tại cầu Bình Triệu lúc 5h30 (hơi trễ so với dự kiến vì chờ một vài AE) nên trời vẫn còn hơi tối, vì vậy mình không chụp hình, chỉ chụp từ lúc ăn sáng tại Đồng Xoài.
    Chỗ này có 8 người (kể cả mình), 8 xe.



    Kế tiếp là hình chụp tại BMT, mình không có hình chụp tập thể, AE nào có thì up lên nhé.



    Trên đường từ BMT qua ĐL (đoạn này mình có quay phim nữa, sẽ tìm cách upload phim sau).
    AE dừng lại chụp hình trên một cây cầu bắc qua cái vực, cầu mới đẹp, cây cối, cảnh vật xung quanh cũng đẹp.


    Ở đây không biết có vụ gì bức xúc mà tên này lăn lê ra đường ăn vạ cái gì đó.

    Hình như chiêu này không ăn thua nên đòi nhảy cầu .


    Tạm dừng một tí, 5s cho quảng cáo ......... nhân viên nhà đài .



    À, khúc này mình có một hình cực độc, nhưng chắc mình chỉ bán chứ không public được, đề nghị Viethorse liên lạc với mình gấp để mua hình này nhé, bảo đảm Viethorse thấy sẽ yêu cầu mua ngay với bất cứ giá nào .
    Welcome to Viethorse.com

    Bạn gửi mail đến [email protected] nếu cần trợ giúp từ diễn đàn


  3. Các thành viên dưới đây cảm ơn VietHorse về bài viết hữu ích:


  4. #3
    Avatar của VietHorse
    Tham gia ngày
    Feb 2013
    Bài gửi
    2.144
    Thanks
    1.861
    Thanked 4.375 Times in 1.345 Posts
    Lão Khome thì són ra mỗi thế vầy:

    Quote Nguyên văn bởi Khome
    Em chẳng chụp được nhiều, thôi thì đành khoe hàng vậy.




    Kỷ niệm với anh Đức - Honda 67 Daklak

    Trên đường đi từ Đồng Xoài tới Gia Nghĩa, ae tình cờ gặp anh Hùng, sáng lập viên đội Motor Gia Lai trên chiếc Honda ST1100 và cùng nhập đoàn đến BMT


    Anh Hùng là người ngồi giữa, mặc quần áo thể thao, ae nào có dịp qua Plei sờ ku thì cứ contact him nhé. (nhóm ngồi còn lại là Honda 67 Daklak)

    Tạm thế đã ,ae tiếp tục đi
    Welcome to Viethorse.com

    Bạn gửi mail đến [email protected] nếu cần trợ giúp từ diễn đàn


  5. Các thành viên dưới đây cảm ơn VietHorse về bài viết hữu ích:


  6. #4
    Avatar của VietHorse
    Tham gia ngày
    Feb 2013
    Bài gửi
    2.144
    Thanks
    1.861
    Thanked 4.375 Times in 1.345 Posts
    Hạnh đú hồi ấy chăm chụp hình phết:

    Quote Nguyên văn bởi Ninja114
    1 tháng 2 chương trình tour tune xe & người gần 2000km.phê như ăn thịt tê tê.
    Em có vài hình cho anh em thuong thuc.







    Vừa chay vừa chụp hình,thiệt là mạo hiểm hết sức.









    Welcome to Viethorse.com

    Bạn gửi mail đến [email protected] nếu cần trợ giúp từ diễn đàn


  7. Các thành viên dưới đây cảm ơn VietHorse về bài viết hữu ích:


  8. #5
    Avatar của VietHorse
    Tham gia ngày
    Feb 2013
    Bài gửi
    2.144
    Thanks
    1.861
    Thanked 4.375 Times in 1.345 Posts
    Tiếp bài của Ninja114
    Quote Nguyên văn bởi Ninja114






    Phong cảnh đẹp quá nên anh em quyết định dừng lại thưởng thức.





    http://i302.photobucket.com/albums/n...i/DSC03584.jpg
    Vài chân dung của nhiếp ảnh nghiệp dư

    Đây là chứng tích của vài trăm km ôm đèo.còn gì là vỏ xe của em

    Welcome to Viethorse.com

    Bạn gửi mail đến [email protected] nếu cần trợ giúp từ diễn đàn


  9. Các thành viên dưới đây cảm ơn VietHorse về bài viết hữu ích:


  10. #6
    Avatar của VietHorse
    Tham gia ngày
    Feb 2013
    Bài gửi
    2.144
    Thanks
    1.861
    Thanked 4.375 Times in 1.345 Posts
    Lên hình nhé... SD không bị hỏng nhé...

    Nhiều hình quá, nóng lòng muốn đưa lên, ko biết nên sắp xếp theo thời gian hay theo chủ đề nữa... thôi thì cứ timeline cho nó nhanh nhá...

    Đêm thứ 6, mọi thứ cần chuẩn bị...


    5h sáng, gặp nhau gần Bình Triệu, ai nấy khí thế hừng hực...




    Quãng đường từ SG đi Đồng xoài khá rộng, khá đẹp. Nhưng vì còn sớm nên sương mù còn bao phủ, tầm nhìn rất hạn chế... và một số trục trặc nhỏ... nhưng tất cả những điều đó chẳng ngăn được chúng tôi, chặng đường cần khám phá còn rất dài ở phía trước...

    Chúng tôi đến Đồng xoài... ăn sáng (với bún bò chứ ko phải ăn xoài nhé)... tại đây chúng tôi phát hiện ra Cafe đá còn để đánh giày và xịt sên...


    Những chiến mã thân yêu đang nghỉ ngơi, chuẩn bị cho những cung đường dài phía trước..


    Qua khỏi Đồng xoài khoảng 10km là những đoạn đường đau khổ... toàn ổ trâu, ổ voi.... nước lênh láng... đường không đào như ở SG nhưng đầy đá dăm, đá hộc lổn nhổn, tưởng như đang xem thớt Offroad của tay Camaro mập ú....

    Đổ xăng ở QL14


    Ninja rùa thịnh hành ở thành phố hàng chục năm trước, giờ gần như tuyệt chủng...nhưng lên vùng cao thì vẫn còn có thể tìm thấy dễ dàng:
    Welcome to Viethorse.com

    Bạn gửi mail đến [email protected] nếu cần trợ giúp từ diễn đàn


  11. Các thành viên dưới đây cảm ơn VietHorse về bài viết hữu ích:


  12. #7
    Avatar của VietHorse
    Tham gia ngày
    Feb 2013
    Bài gửi
    2.144
    Thanks
    1.861
    Thanked 4.375 Times in 1.345 Posts
    Tình cờ gặp anh Hùng (Moto Gialai) và cả nhà lại ngồi giao lưu kết hợp nạp và xả nước....


    ST1300 là đại diện những người bạn vùng cao của ACE MTSG:




    ... lại nạp xăng...


    ... lại xả nước...

    ....
    Welcome to Viethorse.com

    Bạn gửi mail đến [email protected] nếu cần trợ giúp từ diễn đàn


  13. Các thành viên dưới đây cảm ơn VietHorse về bài viết hữu ích:


  14. #8
    Avatar của VietHorse
    Tham gia ngày
    Feb 2013
    Bài gửi
    2.144
    Thanks
    1.861
    Thanked 4.375 Times in 1.345 Posts
    Sau một cơ số chu trình "nạp" và "xả" như vậy, chúng tôi đển trung tâm Daklak trong một buổi trưa nắng chói chang...








    Dù đói lắm, mệt lắm... nhưng AE vẫn rất hăng máu ghi lại khoảnh khắc này..

    một ví dụ trong số hàng chục kiểu solo để chứng tỏ là "ta đã tới đây"


    Quyên góp từ thiện bằng quần áo và tỉ thứ ba linh tinh...


    bữa trưa đạm bạc tại Daklak, thật vui, thật ngon.. và rồi thật là buồn ngủ...


    Sau một hồi được các AE 67 Daklak nhiệt tình mời về nhà, ACE không thể chịu nổi cơn buồn ngủ đang kéo đến (vì sáng nay, người dậy muộn nhất cũng là 4h sáng...)...
    Cuối cùng thì chúng tôi cũng tìm được chỗ ngả lưng... những cánh võng thật hợp với những kẻ phong trần ...



    sướng, phê, tê... mãn nguyện...


    ...
    giấc ngủ trưa giữa đường tuy ngắn ngủi nhưng đã giúp chúng tôi lấy lại sức lực, chuẩn bị cho một buổi chiều đầy sóng gió...

    Chia tay anh Hùng và AE 67 với những cái bắt tay thật chặt, những chai nước suối nho nhỏ, những thanh kẹo chewing-gum nhét vội vào tay, với những lời dặn "đi cẩn thận nhé"... đoàn chúng tôi xuất phát từ Daklak đi Đà lạt lúc 15h35'' ngày 22-08-2009....

    (to be continued...)
    Welcome to Viethorse.com

    Bạn gửi mail đến [email protected] nếu cần trợ giúp từ diễn đàn


  15. Các thành viên dưới đây cảm ơn VietHorse về bài viết hữu ích:


  16. #9
    Avatar của VietHorse
    Tham gia ngày
    Feb 2013
    Bài gửi
    2.144
    Thanks
    1.861
    Thanked 4.375 Times in 1.345 Posts


    Chia tay Daklak, chúng tôi được một anh trong đoàn 67 tiễn thêm gần 20km nữa... Hix, 67 gì mà kéo 70-80km/h phe phé... ACE thấy mình bèo quá đi...

    Chuyến đi buổi chiều bắt đầu bằng việc tính toán đổ xăng và các trạm xxx.... chúng tôi ra đi trong tâm niệm sẽ chụp rất nhiều hình phong cảnh trên đường và về đến Đà lạt trước khi trời tối... mặc dù anh Hùng đã báo trước chúng tôi rằng đường đi rất xấu và hẹp...

    Qua khỏi Daklak, có khoảng 30km, đường xấu kinh khủng, tưởng như không thể xấu hơn... bụi mù mịt, đường toàn đá hộc lổn nhổn... tay ga ức chế kinh khủng... ước tính vận tốc trun bình trong gần chục cây số này chỉ khoảng 15km/h...
    Và rồi, cả đoàn như bừng tỉnh, khi chạm đến cung đường tốt ... chúng tôi nối đuôi nhau vút đi như chạy đua với thời gian... vì cả đoàn luôn nhắc nhau rằng "cố gắng không để gặp trời tối trên đèo"!!

    Mải mê với đoạn đường đẹp, đến tận 5h kém 15'' chúng tôi mới dừng lại để ổn định đội hình, xyz và củng cố tinh thần...






    Từ đây trở đi, đường quá đẹp, cảnh quá đẹp... chúng tôi không như thấy hoà mình vào với núi rừng... tay lái của ai cũng dường như dẻo hơn, những khúc cua liên tục bên trái, bên phải.... May mà anh em đi naked, chứ nếu đi cào cào thì chắc cái bàn toạ sẽ trầy trụa bét nhè luôn (vì yên của cào cào nhỏ hơn nhiều)...

    Cung này có 4 anh em thay nhau dẫn đường: Phambienngoc (chuyên trách mở đường phần lớn thời gian từ SG-Daklak), Hongaiyeu (người có bí quyết dẹp đường đối với các đối tượng 4 chân), Ninja114 (vua leo đèo, đổ đèo - bánh sau của hắn lúc nào cũng sạch bóng từ trong ra đến hết 2 mép ngoài) và Viethorse.
    Welcome to Viethorse.com

    Bạn gửi mail đến [email protected] nếu cần trợ giúp từ diễn đàn


  17. Các thành viên dưới đây cảm ơn VietHorse về bài viết hữu ích:


  18. #10
    Avatar của VietHorse
    Tham gia ngày
    Feb 2013
    Bài gửi
    2.144
    Thanks
    1.861
    Thanked 4.375 Times in 1.345 Posts
    Không thể chịu nổi vẻ đẹp của phong cảnh thiên nhiên vừa hùng vỹ, vừa nguyên sơ.... chúng tôi dừng lại trên một cây cầu dài, bắc ngang một con vực sâu thẳm, nhìn sơ sơ chắc cũng sâu cỡ trên 100m...




    AE lại say sưa shoot....








    Lúc này ai cũng nghĩ sẽ đón màn đêm trên đèo... điều không mong đợi một chút nào... Kệ!! Chúng tôi đi khám phá cơ mà... không quan trọng nữa, đêm cũng đi..., và thế là vẫn say sưa chụp, ngắm... và tất nhiên là vẫn cười tươi cho dù cây cầu cứ rung lên bần bật mỗi khi có ô tô đi qua....


    Chúng tôi tiếp tục cuộc hành trinh khoảng 5h20''. Có cảm giác lúc đó mặt trời như cố tình lặn thật nhanh sau những dãy núi để thử lòng, thử tay lái của ACE...

    Lại tiếp tục những khúc cua trái - phải liên tục đến chóng mặt, tiếp tục những cảnh đẹp đến tê lòng... Có thể hơi quá, nhưng chúng tôi như một mắt nhìn đường để nghiêng xe đánh tay lái, còn mắt kia muốn thu lại càng nhiều cảnh đẹp trên đường càng tốt...
    "Moá... đẹp thiệt" hình như là cụm từ mà AE dùng nhiều nhất trong suốt đoạn đường từ 40km ra khỏi Daklak... Hơi bậy tí, nhưng mà chỗ vắng người mừ, ai nghe thấy đâu mà sợ ...

    Đến một cái ngã tư gì đó không nhớ, bên trái là đường ngập, ko đi được, rẽ phải là đi Dalat... đi lên không à... hic..

    À quên, tại cái chỗ này người trời vớ được một cô tiên cũng từ trên trời rơi xuống... rồi một kẻ trang bị bảo hộ đến tận răng, ngồi sau là một kẻ không mũ bảo hiểm, guốc cao gót, áo sơ mi (1 lớp ... hehe)... từ đó thẳng tiến Đà lạt, bất chấp những khúc cua tay áo đang chờ đợi...

    Trời tối dần, tiếng xe nghe như to hơn vì khung cảnh xung quanh đã sắp đến giờ đi ngủ... cả đoàn vẫn nối đuôi nhau, miệt mài, cần mẫn, tập trung cao độ cho mỗi khúc cua...

    Đường đi lên mỗi lúc một khó, mỗi lúc cua một ngặt hơn...lúc này đèn pha đã thật sự là con mắt của chúng tôi (trước giờ nó chỉ để làm dấu hiệu nhận biết đối với phương tiện đối diện mà thôi). Tay phải ga lên ga xuống liên tục, mông đít ngoáy bên trái rồi lại đánh sang bên phải, tay trái thì bóp passing lia lịa mỗi lúc đang ôm cua để tăng tầm nhìn... Lúc này chúng tôi gần như chỉ dám nhìn về phía trước, để chắc chắn rằng mình đang rất tập trung và đang đi rất an toàn... vô hình chung, đó cũng là lý do chúng tôi bị tách tốp...
    Viethorse là thằng liều mạng nên đi đầu cung này ... hehe... đi một hồi thì thấy chỉ có Phambienngoc đeo bám theo rất chi là đỉa đói...

    Trời như muốn thử lòng người.... Mưa rừng!!!!
    Trời đã tối, đường đã nguy hiểm, người đã mệt và đói... lại còn mưa nữa... Dưới ánh đèn pha, mặt đường bốc lên những làn sương khói mù mịt, ma quái mỗi khi có hạt mưa rơi xuống... Chúng tôi dừng lại mặc áo mưa và đợi tốp sau lên...
    Nói thật lòng, lúc này có máy chụp hình water resistant thì cũng chẳng còn ai có bụng dạ nào mà chụp nữa... phê quá rồi... chỉ mong sao cho vượt qua con đèo càng sớm càng tốt...

    ................

    (to be continued...)
    Welcome to Viethorse.com

    Bạn gửi mail đến [email protected] nếu cần trợ giúp từ diễn đàn


  19. Các thành viên dưới đây cảm ơn VietHorse về bài viết hữu ích:


  20. #11
    Avatar của VietHorse
    Tham gia ngày
    Feb 2013
    Bài gửi
    2.144
    Thanks
    1.861
    Thanked 4.375 Times in 1.345 Posts
    Bài viết rất chi là feeling của phambienngoc:

    Quote Nguyên văn bởi phambienngoc
    Vào kể chuyện tí. Hầu như chẳng có chuyến đi nào mà mình nhớ chi tiết như chuyến đi này, lại đang rảnh nữa.

    Thứ ba, thứ tư đi công tác ở Bình Thuận phải dậy sớm từ 2h sáng, dang nắng giữa trưa, xong rồi lại phải cố gắng tỉnh táo tiếp khách, mệt quá. Thứ 5 mệt, thứ sáu vẫn mệt.

    Đến sáng sớm nay thứ bảy vẫn cứ mệt, thức dậy thấy 2 mắt cay cay. Tối hôm qua thì cố gắng mở mắt đến 9h30 PM thì phải để nhét được 1 tí tẹo đồ dùng và áo mưa vào túi hít bình xăng, nên bây giờ cũng chỉ việc xách đồ xuống nhà thôi, vậy mà cũng thấy bải hoải chân tay. Sao mình có cảm giác chuyến đi này sẽ chẳng có gì thú vị, chẳng qua là một chuyến đi nữa như bình thường mà thôi.
    Vậy mà ngược lại( về sau sẽ rõ).

    Qua khỏi Cát Lái hướng về cầu Sài Gòn, bây giờ mình chạy tới địa điểm hẹn chắc chắn là trễ hơn 5h rồi, bít vậy nên đua cho mau. Quái sao đường tới địa điểm hẹn xa thế nhỉ, mà sao cái xe mình hôm nay thấy không bám đường lắm...

    Tới địa điểm hẹn thấy anh em đông đủ hết rồi, mình cứ tưởng là chắc lúc mình đến có thể vẫn còn có người chưa đến nhưng mà không . Hic hic khẩn trương lấy bình xịt sên của bác hongaiyeu xịt thật nhanh trong tiếng giục giã và sự giúp đỡ của mọi người. Bình thường mình xịt kỹ lắm nhưng hôm nay các bác như thế nên mình cũng không dám lèo nhèo nhiều. Xịt xong 1 cái lên đường ngay, vì mình đi cung đường này nhiều lần rồi nên vọt lên dẫn.

    Bắt đầu mới xuất phát mọi nguời không chạy nhanh ngay để dần thích ứng với tốc độ, thế là đúng. Chạy qua trạm thu phí Lái Thiêu thấy dừng lại cho 1 chiếc CBR màu vàng nhập đoàn, à thì ra là anh tùng phò.

    Đoạn đầu mình hay liếc nhìn đằng sau xem bác khome có theo kịp không, dần dần chẳng thấy bác đâu, sau đó lại tập trung vào con đường trước mặt hơn.

    À hôm nay còn thấy NamBMW chạy chiếc FZ6 màu trắng, xe đẹp. Lúc mới ra địa điểm hẹn nhìn ra ngay xe mới.

    Gần đến Thủ Dầu Một bác hongaiyeu chạy lên bảo tới ngã 4 Sở Sao thì nhớ đi thẳng, ô kề em cũng định đi như thế.

    Khi tới Mỹ Phước thì không thấy bác khome đâu, hóa ra bác đã quẹo phải tại Sở Sao và đi khá xa rồi. Vậy là hẹn gặp tại Đồng Xoài luôn. Và bắt đầu từ đây có sương mù khá dày, tầm nhìn rõ của hầu hết anh em còn lại 50 mét, riêng bác Tĩnh mắt cú vọ thì nhìn rõ lắm nên mình hạ speed xuống 90 thì bác ý vọt lên tăng speed lên ~110 . Tuy đường chẳng có người nhưng mình cũng thấy lo lắng.

    À trước cái đoạn sương mù dày này thì đường cũng đã rộng, đẹp và vắng lắm nên mình đã thử dùng cái throtle locker. Mình kéo lên 120 và khóa ga lại, thấy xe chạy ổn định quá khoái chí bỏ cả 2 tay lên túi hít bình xăng cho nó chạy tự do luôn haha.

    Thôi quay lại chỗ đoạn sương mù dày, lúc này buiduc_hung CB1000R đã vọt lên đầu, mình chạy sau buiduc_hung. Đã đến cuối đường Qlộ 13, qua 1 cái cua sang trái chạy 500 mét nữa là đến ngã tư Chơn Thành ( vì đi con đường này khoảng 30 lần rồi nên thuộc từng mét luôn).

    Vừa nhìn thấy hết dải phân cách đến đoạn cua, mình vọt lên để kêu buiduc_hung chạy chậm lại thì ak ak buiduc_hung qua cua còn mình thì lao vào lề. Ngay tại cua có cát nên không thể thắng khi đang bo, mình dựng xe thẳng lại rồi bóp cả 2 thắng thật nhẹ, giảm tốc rùi đổ uỵch xuống đống gạch. Vừa té xuống mình tự chửi thầm " bà mẹ VN anh hùng sao xui quá" và nhìn ngay xuống cái xe xem em nó có bị sao không: hình như không sao, yên tâm roài. Liền sau đó mình mở kiếng bảo hiểm và huơ tay vẫy anh em, và liền sau đó thì nghe " soạt, soạt, BỊCH" .

    Thì ra bạn hornet 250 xanh cũng vừa té cách mình khoảng 3 mét, nhưng tình trạng nặng hơn chút. Anh em dựng cả hai dậy, mình và 919 không sao, bạn hornet 250 người cũng không sao nhưng hơi bần thần và bị cột bê tông va trúng đĩa thắng nên có vẻ hơi cong. Thấy tình hình tinh thần và xe không nên chạy tiếp nên bạn ấy đã ra về. Trước khi về đã điện thoại đặt mua đồ sẵn để thay

    Mìn thì vẫn phởn như thường do nhiều lần chạy 1 mình còn suýt té, tông nguy hiểm hơn thế này nên nhờn rồi. Thế là lại dẫn đoàn chạy tiếp, lần này các bác ngoan ngoãn đi 80 đằng sau, vì sương mù vẫn còn và đường từ Chơn Thành tới Đồng Xoài nhỏ hẹp. Đoạn này thấy Nam BMW chạy đằng sau miết, chạy rất đều, hic sao hồi mình chạy chưa nhiều như ổng bây giờ thì mình hăng máu tăng giảm ga lắm bất kể đường xá.

    Sau khi tất cả tụ họp ở Đồng Xoài, mọi người cũng chẳng bàn nhiều về vụ té vừa rồi mà ăn uống và đùa giỡn rồi lại khẩn trương lên đường. Mình thì còn cảm thấy cái mệt mỏi của những ngày trước, chạy đôi khi thoáng nửa giây không tập trung trong vài chục ki lô mét tiếp theo.

    Bình xăng của Ducati và Desperado nhỏ nên kế hoạch của nhóm là đổ xăng 95 sau khi vừa ra khỏi Đồng Xoài và chạy 1 mạch tới Ban Mê Thuột đổ xăng tiếp. Lúc đổ xăng này là khoảng 8h sáng, lúc xảy ra vụ té của mình khoảng 5h50.

    Khoảng 150km từ Đồng Xoài mình dẫn đoàn. Đường nhiều cua, dốc lên dốc xuống, mặt đường chỗ tạm được, chỗ hơi xấu, có chỗ nhìn thì nhẵn nhưng lại trơn nên cũng không dễ. Đoàn duy trì tốc độ từ 80 đến 100. Đằng sau mình lúc thì Hạnh Ducati, lúc thì Viethorse, khi thì buiduc_hung, khóa đuôi là hongaiyeu, trước hongaiyeu là khome và NamBMW ( mà hình như Nam BMW luôn luôn chạy bám sau khome 1 cách cần mẫn cả ngày, vầy mà không chán sao ta? ) , trước cặp đôi khome và Nam BMW là tùng phò . Tên Hạnh Ducati mặc dù chay sau mình nhưng rõ là trong đầu luôn chứa đầy dục vọng tốc độ, bằng chứng là có 1 đoạn tự nhiên vọt lên phi như điên. Mình lập tức bám theo ngay không cho con Ducati thoát, làm sao giãn khoảng cách với ta được khà khà khà... Hai tên bỏ lại nhóm đằng sau, thử tốc độ cao trên những đoạn cua khá trơn và mấp mô, bánh sau mình thỉnh thoảng có cảm giác trượt, không bám đường. Mỗi lần nó trượt như thế thì có vài cái lông của mình lại dựng lên, cảm giác thật kích thích. Một lúc sau thì nhác thấy bóng dáng của buiduc_hung đang rút khoảng cách với mình. Khà khà, lại thêm 1 tay lái thích cảm giác mạnh.

    Quay lại trước khi mình và Ducati chạy nước rút khá lâu, lúc mà cả nhóm vừa đi qua trạm thu phí Đak Nông thì Ducati chạy lên bảo " Ê Ngọc, có bồ câu trắng kìa", mình chẳng nghe rõ gì cả, sao lại bảo cái gì mà bồ nông ở đây nhỉ . Hóa ra là có 1 bác thuộc hội mô tô Gia Lai chạy chiếc ST1100 y như CSGT đang đuổi theo đoàn mình. Bác ý đang uống nước, thấy đoàn mình chạy qua là phi ra xe đuổi theo làm quen luôn, đúng là tinh thần mô tô ở đâu cũng thế, thân thiện dễ làm quen với nhau.

    Chiếc ST1100 của bác Hùng Gia Lai chạy rất êm và mạnh, bác này cũng là 1 tay lái cứng vì nhiều lần chạy Gia Lai - Sài Gòn. Thấy bác tự tin bám sát mọi người cả khi chạy nhanh hay đường cua xấu là biết rồi.

    Dông dài 1 hồi là tới Buôn Mê Thuột rồi, lúc này tất cả mọi người đã mệt và đói sẵn khi bắt đầu mới ở cửa ngõ Buôn Mê Thuột
    Welcome to Viethorse.com

    Bạn gửi mail đến [email protected] nếu cần trợ giúp từ diễn đàn


  21. Các thành viên dưới đây cảm ơn VietHorse về bài viết hữu ích:


  22. #12
    Avatar của VietHorse
    Tham gia ngày
    Feb 2013
    Bài gửi
    2.144
    Thanks
    1.861
    Thanked 4.375 Times in 1.345 Posts
    Lâu lâu rồi nay đọc lại thấy ngứa cái gót chân quá đi!!!!


    Quote Nguyên văn bởi phambienngoc
    Phải nói là mọi người đã rất đói và buồn ngủ sau chặng đường từ SG đến BMT. Thế nhưng vẫn ham hố chụp hình ở tuợng đài xe tăng mãi đến 1h mới vào quán ăn. Lên BMT mà ăn toàn mực với tôm không, quán nó tự mang ra chứ chẳng ai gọi cả.

    Đoạn này 1 bác trong nhóm sau khi ăn xong đã phát hiện 1 em áo 2 dây đi vô tiệm tạp hóa gần đó, hí hửng chỉ cho mình. Mình, dĩ nhiên là chẳng bao giờ nhìn gái lung tung cả nên đâu có để ý thấy, mình tiện thể vào mua chai nước uống nhìn kỹ xem em đó thế lào rồi ra miêu tả lại cho bác ý nghe. Chấm hết.

    Kể từ đoạn này cho tới khi chạy vào đường Ql 27 để đi từ BMT tới Đà Lạt thì chẳng có gì hay cả, em sẽ kể tiếp đoạn sau đó luôn.

    Cả nhóm lúc này đã chạy vào trong quốc lộ 27 được vài chục cây số. Lúc đầu đường còn xấu ở mức chấp nhận được, nhưng càng đi tiếp thì càng kinh khủng. Đường rải đá lổn nhổn viên nào viên đấy to như quả trứng vịt, xe và người cứ gọi là nẩy tưng tưng, bụi thì thôi rồi trắng xóa. Lúc này thì mạnh ai nấy tránh ổ gà, tìm được tí rãnh nào trên đường nhẵn nhụi 1 tí là uốn éo cái xe chạy qua. Cào cào mà chạy đường này thì đúng bài roài. Hình như xe bác khome là thoải mái nhất so với những xe khác khi đi qua đường như thế này, vì hồi trước em cũng chạy Cruiser thấy đi ổ gà khá ổn.

    Chạy được khoảng 40km thì tới 1 cây cầu bắc ngang vực rất đẹp, đây là nơi mà bác hongaiyeu chụp hình em ngồi giữa đường. Em ngắm được góc nhìn từ trên đỉnh đằng xa xuống cầu rất đẹp mà bác hongaiyeu lười không bấm. Chụp choẹt xong thì cả nhóm lại đi tiếp, đọan đường dài khoảng 20 km sau cây cầu này khá đẹp và nhẵn. Hạnh Ducati lại nổi dục vọng lên, em lại quyết không để cho hắn thoát. Nhưng mà cái vỏ sau 3 lần chinh chiến cung đường SG-Pleiku và 1 số cung đèo khác đã khá yếu so với cái vỏ mới tinh của lão Hạnh. Thế là sau vài lần lảo đảo trượt...trượt... nhưng vẫn gầm gừ tức tối chạy sát đít hắn, mình đã phải trả giá bằng 1 cú ôm không hết, lại lật xe thẳng lại rồi lao ra đường đất, grừ. Cái vỏ xe không hiểu sao vào lúc đó lại trơn thế, thắng trên mặt đường nhựa cũng bị trượt. Tức thiệt.

    Vì xác định phải chạy hết con đường đèo 140km này trước khi trời tối nên anh em đều ráng chạy nhanh, mạnh ai nấy chạy, mắt nhìn xuống đường chứ ít nhìn kiếng chiếu hậu nữa. Nhưng cũng có lúc anh em được cảm giác hết sức thư giãn như khi chạy qua những cánh đồng trồng lúa xa tít tắp, mình ngửi thấy mùi lúa chín thơm ngào ngạt, cảm thấy thực sảng khoái, mình hít lấy hít để mùi thơm ấy vì mấy khi được hít thở mùi thơm tự nhiên như thế. Quay qua hỏi Hạnh Ducati xem có ngửi được mùi lúa, thấy đang 1 tay lái 1 tay cầm máy chụp hình. Lại có đoạn bác hongaiyeu thi triển công phu xua trâu bò làm anh em vừa chạy vừa ôm bụng cười ầm ĩ.

    Chạy hết con đường rất đẹp ấy thì tới 1 ngã tư, đường rẽ phải đi Đà Lạt. Tại đây có 1 điều bất ngờ nhất đối với mình trong cả chuyến đi này, đó là bạn gái mình đang ngồi trong chiếc xe đò 16 chỗ đi lên Đà Lạt. Chả là mình hẹn nàng gặp trên Đà Lạt, nàng đi từ Pleiku xuống Buôn Mê Thuột rồi từ đó đi Đà Lạt. Vậy mà mình và gf lại gặp ngay đúng ngã tư này mới ghê. Lúc đó cả nhóm không hiểu sao có 1 cô nàng ở trong xe sung thế khi gặp đoàn mô tô, nghe Hạnh Ducati kể "mắt cô nàng sáng rỡ, hoa tay, bác loa gọi nhặng xị làm anh bất ngờ chẳng hiểu gì hết" Thì ra nàng của mình ngồi trong xe cả buổi bức bối, tự nhiên thấy cả nhóm xuất hiện nên mừng quá, cứ như gặp đưọc nhóm bạn thân ấy mà. Lúc đó mình mở nón hét vào trong xe " Em cứ ngồi yên đấy nhé, gặp trên Đà Lạt!" rồi mình chỉ vào nón bảo hiểm ý nói ( Em không có nón bảo hiểm nên không đi được đâu, nguy hiểm!). Vậy là nàng ngồi xuống

    Chiếc 16 chỗ đi tiếp, còn nhóm thì dừng lại 1 chút để chờ vì không biết bác hongaiyeu vọt đi đâu. Mình thì nóng lòng muốn rượt theo chiếc 16 chỗ để nói thêm mấy câu cho gf yên tâm ngồi trong xe. Vậy mà chiếc 16 chỗ chạy nhanh phết, đường lại quá nhiều ổ gà làm mình tưởng không thể bắt kịp nó rồi. Gần 1 tiếng đồng hồ sau thì đuổi kịp nó, mình chạy qua ngoái đầu nhìn lại gf 1 cái rồi tập trung toàn bộ vào con đường vì đường quá xấu té như chơi. Mình, Ducati, tungpho và viethorse chạy được 1 lúc thì dừng lại đợi những người sau; sau đó lại thấy chiếc 16 chỗ chở gf của mình chạy qua. Thế là mình đưa tay vẫy ra hiệu cho nàng là " chào tạm biệt, hẹn gặp lại ở Đà Lạt"; thế mà nàng lại hiểu là " Xuống đây em" thế là nàng nhảy xe xuống luôn!

    Vậy đó, vậy là từ chỗ này cả nhóm có thêm 1 mô tô girl giày cao gót, áo sơ mi trắng, tóc uốn và đội nón rộng vành thời trang.

    Từ khi có nàng ngồi sau mình chạy tự tin hẳn. Mình vượt qua khome, Nam BMW, tungpho, Hạnh Ducati, buiduc_hung rồi chạy bám sát đằng sau viethorse. Mình và viethorse dần dần cách xa dần tốp sau, tốc độ càng ngày càng tăng trong khi trời đang tối dần rồi tối đen hẳn.
    Welcome to Viethorse.com

    Bạn gửi mail đến [email protected] nếu cần trợ giúp từ diễn đàn


  23. Các thành viên dưới đây cảm ơn VietHorse về bài viết hữu ích:


  24. #13
    Avatar của VietHorse
    Tham gia ngày
    Feb 2013
    Bài gửi
    2.144
    Thanks
    1.861
    Thanked 4.375 Times in 1.345 Posts
    Xem report chuyến này lại nhớ ku Khoa Kawa....


    Quote Nguyên văn bởi phambienngoc
    Từ sáng đến giờ mới thấy viethorse chạy đầu, mà không hiểu ông này hứng chí gì mà chạy rất nhanh nữa. Ban đầu mình vượt các bác kia là định lên chạy đầu để tăng tốc cả nhóm, nhưng thấy viethorse chạy nhanh hơn cả dự tính. Khi mình bắt kịp tốc độ của viethorse thì cả hai đã tách khỏi nhóm sau rồi nên cứ giữ tốc độ đó chạy luôn.

    Lúc này tốc độ trung bình là 50-60. Cứ hết cua trái lại đến cua phải, trên mặt đường liên tục có ổ gà, ổ heo, mô xóc. Nhờ 2 cái chân đá lia lịa của viethorse mà mình lượn tránh được hầu hết, tuy nhiên tránh được trong tình trạng tập trung hết sức cao độ vì đêm đen như mực rồi. Cứ mỗi lần vấp phải ổ gà, phuộc xe xóc rất mạnh, gf kêu "Á" 1 cái.

    Với tốc độ 50 đến 60 lúc đó, mắt mình đảo như bi để kịp scan mặt đường khi ánh đèn của xe mình chiếu tới, hai tay và cả thân người lắc qua lắc lại trên xe tránh ổ gà trong gang tấc. Sao lão viethorse cứ phi ào ào thế nhỉ? Có lúc mình định vượt viethorse để dẫn trước xem sao, nhưng gf không mặc đồ bảo hộ mà đường xá khó lường như thế này thì có thể té như chơi nên thôi, cứ để cú vọ chạy trước cho chắc ăn!

    Chạy chừng hơn nửa tiếng như thế thì trời bắt đầu lắc rắc vài hạt mưa nặng. Mình vọt lên ngoắc anh viethorse dừng lại mặc áo mưa và chờ nhóm sau. Tắt máy xe để tránh hết xăng, mình bật đèn sáng và nhìn thấy hơi nước bay mù mịt trên mặt đường chứng tỏ tại vùng mình đứng độ ẩm rất cao. Mình có 1 bộ quần áo mưa, lấy ra mặc cho gf, thơm gf 1 cái cho she không bị căng thẳng. Sau đó 3 người quay lại phía sau chờ đợi ánh đèn xe. 5 phút không thấy gì, mình nói với viethorse" Chắc có chuyện gì rồi", trong lòng lo lắng không biết ai bị té, đường như thế này thì bất cứ ai cũng có thể bị té được. 15 phút, thấy có 3 ánh đèn pha sáng quắc ở con dốc tít đằng xa mình reo lên " A chắc là kia rồi, nghe cả thấy tiếng pô của bác khome nữa, có phải đúng tiếng pô xe bác khome không nhỉ". Nhưng 3 ánh đèn sau đó lại thấy lẩn khuất đi mất, chờ cả 5 phút sau vẫn không thấy lên, mình lại thắc mắc không hiểu vì sao.

    Rồi thì cũng thấy 2 chiếc trờ lên, Nam BMW và Hạnh Ducati, mình lấy đèn pin ngoắc ngoắc ra dấu tấp vào mặc áo mưa( trời lúc này đã mưa rồi), các bác sau cũng lần lượt trờ tới. Hạnh Duca thông báo tùng phò bị té gẫy kiếng, gãy đèn xi nhan bên phải, té nhẹ hều người ngợm không sao hết. Vậy là từ sáng đến giờ đã có 4 người lần lượt té rồi: Mình và hornet xanh ở đoạn cua Chơn Thành, buiduc_hung đang bò qua đoạn nước ngập vấp phải hoàn đá, tùng phò thì ở trên đèo Quốc lộ 27. Hạnh Duca miêu tả " Đang chạy nhìn lại kiếng sau thấy đèn xe tùng phò nằm sát đất, chặc lưỡi bảo tùng phò sao bữa nay bo cua lên tay quá, ngó lại lần nữa thấy đèn xe vẫn nằm sát đất mới bít té haha " . Anh em cười ầm, lại vui. Chuyến này anh em có té nhưng đều là tình huống hài hước và người ngợm không sao cả, thực ra là tất cả chạy đều rất cẩn thận, xe bị trầy trụa chút là chuyện thưòng.

    Anh em lên xe chạy tiếp, được 1 đoạn ngắn thì đã ra khỏi đèo, vào tới thị trấn Lâm Hà, trời cũng hết mưa. Từ đây chạy tới đường cao tốc rồi về đến Đà Lạt. Ku khoa ZX6R đen xì đã book phòng sẵn tại Đà Lạt. Anh em đến khách sạn, lên phòng vào lúc 8h30 PM . Vậy là chặng ngày hôm nay đã kêt thúc với tổng thời gian 15 tiếng rưỡi tính cả ăn trưa.
    Welcome to Viethorse.com

    Bạn gửi mail đến [email protected] nếu cần trợ giúp từ diễn đàn


  25. Các thành viên dưới đây cảm ơn VietHorse về bài viết hữu ích:


  26. #14
    Avatar của VietHorse
    Tham gia ngày
    Feb 2013
    Bài gửi
    2.144
    Thanks
    1.861
    Thanked 4.375 Times in 1.345 Posts
    Những gì khó khăn và trắc trở trên đoạn đường đèo trong đêm mưa Bảo Lộc đã được phambienngoc kể lại khá chi tiết rồi....
    Đêm, mưa, đói, mệt... tất cả những sự việc và cảm giác đó càng thôi thúc chúng tôi tiến thật nhanh về đích mà chúng tôi đặt ra là đạt được nó trước khi trời tối...

    Trời mưa nặng hạt, và chúng tôi bắt đầu đổ đèo...

    Khi dừng lại mặc áo mưa, Viethorse và Phambienngoc cũng đã nói với nhau rằng chắc là có chuyện gì phía sau nên mọi người mới lâu bắt kịp chúng tôi như vậy...
    Viethorse và phambienngoc chuẩn bị áo mưa khá cẩn thận, tuy nhiên có một sai sót là Viethorse mượn được cặp áo mưa bao cho đôi giày của một anh bạn Motor Bình Dương nhưng chỉ thử với chân không, khi mang ra đi với giày thì không vừa... hic... thế là lại nhét lại vào túi, chấp nhận để giày bị ướt... Còn Gf của phambienngoc thì được tôi souvernir một cái "bao" ... nylon để che đầu... . Lúc đầu tôi nghĩ ko đưa đâu, nhưng sau nghĩ lại, nếu mình ko nói chắc cũng ko sao... hehe... vì cái bao nylon đó là tôi để bao đôi sandal để trong túi.. Anyway, mình tôi nó đã có tác dụng tích cực.... cô gái dùng bao nylon đó che mưa và giữ ấm suốt chặng đường về đến Đà lạt....

    Thú thật, chả hiểu sao trong suốt thời gian leo đèo và đổ đèo Viethorse lại thấy tỉnh táo đến như vậy.Tôi còn nhớ mấy lúc dừng lại nghỉ ở BMT và sau đó, tôi còn luôn nhắc anh em nên cài số 1 trong khi đã dừng và dựng chân chống nghiêng. Ai cảm thấy hữu ích thì vote cho một phát lấy may nào...

    Đang dừng lại bên lề đường mặc áo mưa, thì thấy tiếng pô phành phạch dội lên từ phía sau... không ai khác ngoài Khome... Chúng tôi vẫy lão lại, muốn lão dừng lại để nhập lại thành nhóm với chúng tôi để đi tiếp.... nhưng có vẻ như lão cũng cảm nhận thấy sự cần thiết phải ra khỏi cái bóng đêm ma quái này càng nhanh càng tốt... lão nói "Em chạy chậm, em chạy trước nhé!!" Chỉ có thế thôi, rồi lão lại phành phạch, phành phạch lao về phía trước... Trong thâm tâm tôi cảm thấy mừng lắm, vì trong đoàn có Khome (do đi cruiser) và NamBMW (do chưa quen) hay đi gần cuối đoàn... giờ thấy lão đi lên trên được thì có nghĩa là AE phía sau có thể yên tâm đeo bám nhau mà đổ đèo tiếp.

    Một lúc sau, lần lượt từng khuân mặt thân quen hiện ra dưới ánh đèn pha hắt lên từ xe của Phambiengoc phía sau tôi... mọi người thông tin cho nhau vì sao tốp sau lại bị tụt lại như vậy... Chúng tôi hội ý chớp nhoáng về việc nên chạy đường cao tốc hay đường nhỏ... Về sau mới thấy việc hội ý lúc này chả có tác dụng gì, vì chúng tôi có rất ít thông tin, và thông tin trái ngược nhau về đường cao tốc đi Đà lạt...
    Ah, bác Hongaiyeu còn thông báo với mọi người là Ksạn đã được booked by Khoa, ở địa chỉ số x đường y, ai có đi lạc thì cứ chỗ đó mà tìm đến...

    Chúng tôi tiếp tục cuộc hành trình... tiếp tục đổ đèo ... tiếp tục những khúc cua ngặt đến thót tim trong màn đêm...
    Chạy thêm khoảng gần 10km nữa thì hết đèo, đường đi lúc này mở ra, thẳng thớm hơn một chút, nhưng chất lượng mặt đuờng thì cũng ông chằng bà chuộc.. chỗ thì ngon, chỗ thì chả đâu vào đâu cả... Lúc này thấy HanhCBR vượt lên trên Phambienngoc và đi ngay phía sau Viehorse... Chắc Phambienngoc đang enjoy cảm giác "xe ôm" trên đoạn đường tương đối bằng phẳng này...
    Ở khúc này, một vài lần tôi gặp những đối tượng 4 chân không mong muốn xuất hiện một cách bất ngờ giữa đường... chó mèo ở đâu ra mà lắm thế... chắc tại hàng ngày mình hay ăn thịt giống này nên giờ bà con nó ra ám mình đây...

    Đi qua nhà Ut, qua nhà Vulamha... (theo như lời nhận định của Buiduchung), chúng tôi dừng lại đổ xăng...
    Ở chỗ này chẳng ai còn tí nước uống nào cả... đói, khát... cồn cào hết cả ruột gan.... cũng may có quán nước bên đường, Phambienngoc và Tungpho chạy qua vác nước uống về tiếp tế cho ACE...
    Bác Hongaiyeu thì bận rộn với cái điện thoại hitech... gọi hết người này người kia để xác nhận lại khả năng phi theo đường cao tốc Liên Khương - Đà lạt...
    Lúc này trời đã hết mưa, tôi và mấy AE muốn cởi bỏ bộ quần áo mưa cho thoải mái, HanhCBR đã nhắc chúng tôi rằng cứ nên để vậy, vì sắp đến Đà lạt sẽ lạnh lắm, và áo mưa sẽ có tác dụng - và quả thật là nó đã có tác dụng thật sự. Tôi thầm cảm ơn về điều đó!

    Tôi chạm đến ngã ba giao với đường cao tốc, chúng tôi dừng lại một lúc để kiểm tra thêm lần nữa khả năng "an toàn" khi đi bằng đường này về Đà lạt.... Quyết định cuối cùng được đưa ra bằng cách Hongaiyeu đề pa trên đường cao tốc thẳng tiến thành phố hoa....
    Trên highway, dẫn đầu bây giờ là Hongaiyeu, đến Buiduchung, rồi Viethorse và Phambienngoc... cả đoàn chúng tôi lao đi trong đêm, rất đều đặn, rất tập trung và sẵn sàng đối phó với bất cứ loại đèn nháy hay còi hú nào phía trước... . Tốc độ trung bình của đoàn trên đoạn này khoảng 120km/h... Thật sự chúng tôi không muốn đi nhanh hơn... vì không xác định chướng ngại vật phía trước, vì sợ Cruiser phía sau không theo kịp và vướng phải bẫy của xxx (nếu có)...
    Đến đây chúng tôi đã cảm nhận được không khí lạnh của Đà lạt, nhìn xéo sang phía bên phải, chúng tôi đã thấy ánh điện lập loè của thành phố... nơi chúng tôi sẽ đón giấc ngủ vùi sau một ngày chinh chiến...
    Cuối đường cao tốc, tôi chợt nhận ra đằng trưóc mình là một chốt kiểm soát của CSGT, ánh sáng đỏ loè từ cây dùi cui ve vẩy trước mắt làm tôi có cảm giác muốn vít ga thật mạnh...
    Chẳng hiểu sao, cả đoàn chúng tôi nhẹ nhàng vượt qua chướng ngại vật mà không hề có một sự ngăn cản nào...
    Chúng tôi tiếp tục xuống đèo... chỗ này như quá dễ đối với chúng tôi, sau khi đã được tôi luyện vài chục km cua tay áo...
    Tôi cảm nhận thành phố Đà lạt ngay khi nhìn thấy cặp thanh niên mặc áo ấm, không đội mũ bào hiểm, đèo nhau bằng xe Cub... Hình như bác Hongaiyeu có hỏi họ đường xuống...

    Thành phố đây rồi.... chúng tôi như cởi tấm lòng khi hoà vào dòng người đang dạo phố... Trong dòng người mặc quần áo đẹp, thư thái dạo phố, thì chúng tôi như những kẻ hành khất phương xa, ăn mặc chẳng giống ai, ngồi trên những chiếc xe cũng chẳng giống ai... cả người và xe đều lấm lem, bẩn thỉu....
    Chúng tôi vượt qua cầu trên hồ Xuân Hương và dừng lại ngay đầu phố đi bộ để hỏi đường. Dân tình xúm lại nhìn ngó, chụp hình, chỉ trỏ, bàn tán, giống như nhìn thấy người hành tinh khác vậy....
    Sau chừng 20phút tìm kiếm, chúng tôi đến KS và gặp Khoa ở đó...
    NamBMW bị mất liên lạc với chúng tôi sau khi hết đườngcao tốc cũng đã đến ks.
    Check-in xong, chúng tôi gọi taxi và đi ăn tối.

    Cuộc hành trình BMT-Đà lạt của chúng tôi thế là đã kết thúc... những khúc cua tay áo trong đêm đã trở thành dĩ vãng....

    Ngồi bên nhau, trong tiết trời se lạnh, trong cái cay nồng nhè nhẹ của Vang Đà lạt, chúng tôi vẫn say sưa nói với nhau về quãng đường vừa đi qua... về những gì chúng tôi đã cảm nhận... Như một giấc mơ - chúng tôi đi qua một buổi chiều đầy sóng gió, đầy ắp cảm xúc như thế đó...

    Bên những người bạn đã sát cánh cùng nhau trong suốt quãng đường vừa qua, và thêm những người bạn tình cờ (hay cố ý) gặp trên thành phố cao nguyên (Venus và MinhVento) đã làm cho bữa tối của chúng tôi thêm rôm rả, ấm cúng. Một điều rất dễ nhận thấy là bàn ăn của chúng tôi chắc chắn vui vẻ, ồn ào và náo nhiệt nhất trong cái quán ăn đêm nơi thành phồ buồn này.








    Chúng tôi về phòng nghỉ khi đã quá nửa đêm...
    Hy vọng vùi mình trong chăn ấm duới cái giá lạnh đêm Đà lạt sẽ mang lại cho chúng tôi sức khoẻ và sự phấn chấn cho chặng đường ngày hôm sau...
    ................
    Welcome to Viethorse.com

    Bạn gửi mail đến [email protected] nếu cần trợ giúp từ diễn đàn


  27. Các thành viên dưới đây cảm ơn VietHorse về bài viết hữu ích:


  28. #15
    Avatar của VietHorse
    Tham gia ngày
    Feb 2013
    Bài gửi
    2.144
    Thanks
    1.861
    Thanked 4.375 Times in 1.345 Posts
    Tếu quá!............

    Quote Nguyên văn bởi hongaiyeu
    Nhớ lại lúc đang leo đèo ở khúc sắp tới thị trấn Lâm Hà, bác Khome chạy nhanh không được nên cứ luôn chạy cuối đoàn, mình sợ Khome chạy một mình trên đèo trong đêm tối mịt mùng mà xe có vấn đề gì nên chạy cùng và hối Khome chạy nhanh hơn, Khome than mệt và nản lắm rồi nên cứ tà tà chạy. Vậy mà tới đoạn cao tốc Liên Khương và cả lúc ra khỏi đường cao tốc đổ đèo về TP ĐL nữa thì Khome cũng đu sát đít mọi người với tốc độ khá cao. Chắc là tới lúc này do biết đã gần tới đích thì mong muốn được chạy nhanh về ĐL nghỉ ngơi mới làm Khome có "động lực thi đấu" .
    Welcome to Viethorse.com

    Bạn gửi mail đến [email protected] nếu cần trợ giúp từ diễn đàn


Từ khóa (Tag) của chủ đề này

Quyền viết bài

  • Bạn không thể gửi chủ đề mới
  • Bạn không thể gửi trả lời
  • Bạn không thể gửi file đính kèm
  • Bạn không thể sửa bài viết của mình

Ðăng nhập

Ðăng nhập