Hybrid View
-
20th-April-2014, 00:31 #1
Đại cuộc tới đây gần như đã xong quá nửa. Chỉ còn chặng đường về.
Nhận mưa xong, các tráng sỹ quay ra cửa thì trời đã toan về chiều. Nếu ở lại sơn trại trên Bokor hoặc tìm kiếm sơn trang nào đó phía chân núi thì chặng về ngày hôm sau đều khá xa và mệt mỏi. Do đó, cả đoàn đều chung một mong muốn là quay về hạ trại tại Nam Giang ngay trong đêm.
Đường xuống núi tưởng chừng đã quen thuộc nên sẽ dễ dàng hơn, ai dè. Càng về chiều, không khí càng lạnh lẽo, u ám. Càng đi dường như càng thấy xa hơn.
Ngọ đại hiệp lúc này xuống núi sớm nhất, vừa để vãn cảnh, làm thơ, lại vừa để phòng trừ việc thắng sau lại bó tiếp.
Được một đoạn, y như rằng, chiến mã VFR lại không chịu nổi những đòn công kích liên tục của hắc phái, bố thắng sau lại mài vào đĩa thắng vang lên những tiếng kêu não nùng.
Những người phía sau cũng vừa tới, Ngọ đại hiệp đành để mọi người tiếp tục cuộc hành trình về Nam Giang, còn mình chấp nhận tụt lại phía sau vừa để dưỡng thương, vừa để kìm chân hắc phái.
Có như thế, đời sau mới xem được những tấm hình con đèo Bokor này:
Lại nói tới tốp trước, cả đoàn cắm cúi phi xuống núi như những con thiêu thân theo sau Bora đại hiệp. Hắc phái bị kìm chân lại phía sau nên đoàn di chuyển khá nhanh. Mặt trời đang dần khuất sau đỉnh Bokor, cửa rừng cũng không còn mở lâu nữa. Không biết Ngọ đại hiệp có theo kịp đoàn để về tới Nam Giang trong đêm hay không, xem hồi sau sẽ rõ.
-